Thursday, November 10, 2011

Bưu thiếp từ Bắc Lào - Nơi có tiếng chào Sabaidee rộn rã


Trong khuôn khổ giới hạn của bài viết, tôi xin chỉ chia sẻ những cảm nhận của riêng mình khi đặt chân đến đất nước triệu voi (cơ mà trong vỏn vẹn 7 ngày 7 đêm ở Lào tôi chưa hề gặp được chú voi nào) :D Lúc nhỏ cứ nghĩ đơn giản rằng sang đó là sẽ gặp cả bầy voi đi đi lại lại ngoài đường, chắc là thích hơn nhiều so với mấy chú voi buồn bã đứng im re trong cái chuồng thú hôi rình nhỏ xíu ở Thảo Cầm Viên. :))

Có nhiều người bạn, khi biết ý định Lào tiến của tôi thường hỏi rất giống nhau "Sao lại đi Lào? Sao không đi Sing, Mã hay Thái? Lào có gì hay? Lào có gì đẹp? Có gì chơi?..." Tôi đành cười trừ bởi đôi lúc không muốn giải thích những lý do mà chỉ tôi mới hiểu! :D Có thể với bạn, Thái, Sing, Mã là những nước tiên tiến hơn, có nhiều chỗ để ăn chơi, giải trí, hưởng thụ, mua sắm này nọ... hơn; nhưng với tôi, tôi đi du lịch không vì những lý do đó, nhất là khi quyết định chọn điểm đến là nước bạn Lào. 
- Bạn thử nghĩ xem: nước Lào nằm sát bên nước Việt, có chiều dài đất nước nằm trọn vẹn một bên hông VN như thế, chuyện đi lại cũng không phải là quá khó khăn, lại có khung cảnh hiền hòa theo kiểu miền Tây nhà mình, thì sao không là một điểm đáng đến? Đó là chưa nói Lào có cố đô Luang Prabang đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa của thế giới, phải đi cho biết nó thế nào chứ, đúng không?

- Cái nữa là hồi lúc nhỏ, tôi xem đâu đó cái ảnh chụp các nhà sư áo vàng đi khất thực vào sáng sớm. Rất thích mặc dù tôi không phải là người mộ đạo. Đơn giản chỉ là nhìn cái hình cảm thấy rất thảnh thơi, và lúc đó đã tự hứa rằng sau này khi có dịp, tôi sẽ đến Lào để được tận mục sở thị cái khung cảnh bình yên lạ lùng đó. 
- Lý do thứ ba là nhân một hôm đọc được cái bài "Ôm tay lái, xuyên đất Lào" trên tạp chí DNSG cuối tuần (trích http://schcafe.wordpress.com/2009/07/20/om-tay-lai-xuyen-d%e1%ba%a5t-lao/), đọc xong thấy mê nên hạ quyết tâm đi luôn. Và vì cập rập nên book vội vé SGN - BKK nhằm ngày thứ ba trong khi lẽ ra nếu đi từ ngày thứ bảy thì lợi hơn về thời gian. (Hình như do lúc tôi book chỉ có ngày thứ ba là vé rẻ nên nhắm mắt đưa chân mà không để ý, ai dè! :-S). Sau này đến lúc đi đã phải mua lại vé khác, với cung đường khác so với dự tính ban đầu. 


Từ Sài Gòn, để đến Lào dân phượt có thể đi theo nhiều cách: 
(1) SGN - BKK - Nong Khai - Vientiane - Vang Vieng - Luang Prabang - Xieng Khouang - Vinh - SGN 
(2) SGN - Đà Nẵng - Vientiane - Vang Vieng - Luang Prabang - Xieng Khouang - Vinh - SGN (đây cũng là cung đường được nhiều người lựa chọn nhất). Cũng có thể đi theo hướng ngược lại SGN - Vinh - Xieng Khouang - Luang Prabang - Vang Vieng - Vientiane - Đà Nẵng - SGN, hoặc thay Đà Nẵng bằng Huế vì từ đây cũng có nhiều hãng xe sang Lào.
(3) Một cách khác nếu muốn đi thêm Pakse (ở phía Nam Lào) để khám phá thiên đường hoang dã 4.000 Islands ở Siphandon là SGN - Pakse - Vientiane - Vang Vieng - Luang Prabang - Xieng Khouang - Vinh - SGN. Từ SG hiện đã có xe đi thẳng Pakse của nhà xe Bình Minh (0989 475 787 gặp Thành), mỗi ngày một chuyến khởi hành lúc 5g sáng, hoặc đi hai chặng SG - Gia Lai và Gia Lai - Pakse của Mai Linh. Cũng có thể đi đến Kontum và sang Lào qua cửa khẩu Bờ Y. 


Trong 3 cách trên thì cách 1 là thuận lợi nhất về thời gian vì đỡ được một chặng bay SGN - BKK, rồi từ Bangkok đón xe lửa đi tiếp đến Nong Khai, làm thủ tục qua cầu hữu nghị Lào - Thái là đến Vientiane. Cách 2 được nhiều người chọn hơn vì khá dễ đi tuy thời gian di chuyển không phải ít, còn nếu chọn cách 3 thì cần nhiều thời gian hơn cả tuy nhiên lại chơi thêm được ở Pakse. Lúc đầu tôi chọn cách 1, nhưng vì gần đến ngày đi mới phát hiện vụ book vé BKK nên phải đổi cái xoẹt, chuyển sang cung đường thứ 2, và đi ngược lại (nghĩa là tôi đi từ trên xuống còn mọi người thường đi từ dưới lên). 


Càng gần đến ngày đi càng bấn loạn vì cái lịch trình. Thông tin không có nếu không muốn nói là rất ít, nhất là đi từ SG. Tham khảo Lonely Planet được một số. Mượn anh bạn cái bản đồ Vientiane và Luang Prabang, tôi quyết định "liều" một phen - không thèm đặt vé xe và phòng ốc gì (vì có muốn đặt trước cũng chả được)!!! [-( Hostel hay nhà xe đều không có email hay website, chỉ có mỗi cái số điện thoại ở tận đẩu tận đâu, mà tôi thì không có thói quen gọi oversea cho những chuyện như thế này). Gọi ra bến xe Vinh người ta cứ bảo ra đi rồi tính. Gọi thẳng cho một vài nhà xe tôi tìm được trên mạng, họ cũng trả lời như rứa. Cá biệt có một nhà hôm tôi gọi thì bảo sáng thứ 7 có xe đi Luang, tôi đặt chỗ luôn, vậy mà sáng hôm sau họ gọi lại cho tôi bảo tuần này xe bảo trì nên không chạy nữa, để tuần sau nữa hãy ra! :)) Họ làm như muốn đi lúc nào là đi vậy. :D Tôi nghĩ thầm thế nhưng dù sao cũng cảm ơn họ đã cho lại thông tin, chứ nếu họ cứ im lặng chẳng nói chẳng rằng, đến lúc tôi ra tới nơi mới báo thì còn chết dở! Thế là liều vậy, tới đâu hay tới đó! Tôi phải đi thôi, tiếng chào Sabaidee rộn rã quá rồi, rộn rã đến mức suốt một tuần trước ngày đi, gần như đêm nào tôi cũng nghe văng vẳng bên tai câu nói đó! ;)

2 comments:

  1. Lỡ hẹn với Luông mấy bận rồi. Lót dép hóng chuyện hành trình 7 ngày 7 đêm của e Xì trum.

    ReplyDelete
  2. :) Dạ, Luang dễ thương lắm chị. Em đang cố gắng viết cho liên tục nè. :D

    ReplyDelete