Wednesday, July 21, 2010

Có đôi khi... muốn khóc...

Dạo này tự cảm thấy mình không được bình thường! :( Stress quá, mà toàn những việc không đâu! Trong đầu bây giờ chỉ là một mớ bòng bong, lộn xộn, lung tung xèng cả lên! Không tài nào sắp xếp lại cho nó gọn gàng được! Chuyện công việc, chuyện học hành, chuyện bạn bè, chuyện tình cảm, chuyện đi chơi.... Thật là nhiều những chuyện có thể khiến người ta vướng vào và không thể thoát ra chỉ trong một sớm một chiều! 
Hôm qua đã lại mất ngủ, cứ bị một cái gì đó, một hình ảnh nào đó ám ảnh lang mang... Chập chờn, ngủ rồi thức, rồi ngủ, rồi lại thức... :-S
Và bây giờ, lúc cần thức thì lại bắt đầu buồn ngủ... :((

1 comment:

  1. Ước gì mình chỉ là một đứa con nít, vô âu, vô lo. Hoặc ước chăng mình có thể khóc thật to, hét thật lớn cho vơi hết nỗi phiền muộn trong lòng. Người ta bảo cứ khóc, tại sao phải kiềm nén, nhưng hãy khóc bên cạnh một người hiểu mình thì mới là niềm hạnh phúc còn khóc trong thầm lặng thì mãi mãi đong đầy nỗi buồn.

    ReplyDelete