Những bông tuyết đầu mùa đã rơi, cả thành phố phủ một màu trắng, như có ai phủ một lớp sơn trên những cành cây khô, trụi lá, những mái nhà nghiêng nghiêng với những làn khói ấm áp tỏa ra từ lò sưởi. Trời lại trở lạnh hơn.
Bàn tay anh lạnh.
Một bàn tay ấm luồn trong áo
Một cái hôn nồng nàn.
Một vòng tay ấm áp.
Một nụ cười tỏa nắng...
Ước mơ hay giấc mơ? Mơ hay thật? Thật hay ảo? Ảo nhưng lại thật! Thật lại như mơ!
Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn vì ... Anh nhớ em... nhớ tất cả!
No comments:
Post a Comment