Sáng, nó vội vội vàng vàng đi làm. Đến khách sạn lại vội vội vàng vàng thay đồng phục rồi chạy lên văn phòng cho kịp giờ. Mãi đến trưa tình cờ được một em gái nhắc nó mới nhớ, à, hôm nay là ngày mùng 5/9, ngày khai giảng, ngày đầu tiên của năm học mới, ngày... toàn dân đưa trẻ tới trường.
Đã lâu lắm không còn được nghe tiếng trống trường khai mạc báo hiệu một năm học mới. Lâu lắm không phải dự lễ khai giảng, lâu lắm không được xúng xính trong bộ đồng phục mới tinh tươm. Giờ chỉ biết làm và làm, có học thêm gì thì cũng chỉ đến trường, vào lớp rồi về. Không có cái cảm giác háo hức, hồi hộp, chờ đợi được gặp lại bạn bè cũ sau 3 tháng hè, không phải ngồi bao từng quyển tập, từng cuốn sách. Không phải nắn nót ghi từng cái nhãn vở với ước muốn có được nhiều điểm 10, không phải cố gắng đạt danh hiệu học sinh giỏi vào mỗi cuối năm, không phải...
Trẻ con bây giờ đã phải nhập học chính thức từ giữa tháng 8, đến ngày 5/9 vào dự lễ rồi lại học tiếp. Không như bọn nó hồi xưa. Ngày khai giảng, cả đám chí cha chí chóe tranh nhau kể chuyện 3 tháng hè, tranh nhau từng quyển album ảnh, tranh nhau từng miếng cóc trái ổi, rồi lại tranh nhau làm... lớp trưởng. Sau buổi lễ, lại kéo nhau ra quán làm chầu chè xôi kỷ niệm. Hôm sau vào lớp, lại í a í ới, lại tranh nhau đoán xem thầy cô bộ môn thế nào, dễ khó ra sao, có "ác" với cái lũ láu táu này không...
Nhớ thuở học trò. Nhớ tiếng trống trường mãnh liệt, ấm áp. Nhớ dáng thầy hiệu trưởng cao cao, gầy gầy, mái tóc bạc phơ. Nhớ cả cái băng rôn đo đỏ với hàng chữ trắng "Lễ khai giảng năm học ... - ..." Muốn lại được làm cô học sinh nhỏ nhắn, xúng xính trong bộ đồng phục áo trắng quần xanh, cổ đeo khăn quàng đỏ. Nhớ...
No comments:
Post a Comment