Friday, June 24, 2011

Bắc Thái - Những lá thư không gửi (P5): Tạm biệt chim én

Cốp!!! Đang mơ màng thì nghe có ai đó đập vào chân mình. Mở mắt, hóa ra là chị tiếp viên nhà xe kêu 3 đứa dậy khi thấy ai cũng lục tục xuống trong khi bọn tui cứ ngủ mãi! :D Mới có 5g sáng, trời còn tối đen như mực. Tha hành lý xuống xe và đi hỏi quầy bán vé bus đến chợ nổi Damnoen. Từ trong bến phải đi bộ một đoạn dài chừng 1km mới ra tới cổng chính bến xe phía Bắc Bangkok có tên là Chatuchak hay còn được gọi là bến xe Mo Chit.

Mo Chit đông đúc ồn ào, người ra kẻ vào tấp nập
Có một phòng chờ riêng dành cho các nhà sư đi khất thực
Mấy quầy bán vé lúc nào cũng có khách xếp hàng hỏi mua
Lờ đờ đi hỏi thăm thì người ta bảo phải ra bến xe phía Nam :(, mấy đứa đều đuối, nhất là tui vì không ngủ được, cái cổ như sắp rớt ra khỏi người, cảm giác muốn gãy cổ ấy! :-S Vậy là quyết định không đi chợ nổi nữa mà đón taxi về Khaosan, dành ngày cuối cùng lang thang Bangkok.


Bác tài dừng xe trước một con hẻm nhỏ theo địa chỉ của Bamboo Guest House mà bọn tui đưa cho bác ấy. Đường vào hẻm đi qua một cây cầu trắng vắt mình qua con sông nhỏ, nắng sớm lãng đãng rơi


Quyết định lạng vào một GH khác có tên là Three' O vì thấy chủ nhân có vẻ dễ gần và thân thiện :) trong khi chưa tìm ra cái Bamboo xem nó như thế nào
Đang xem phòng ốc và trả giá thì có một nhà sư đi khất thực ngang qua. Hai mẹ con bác chủ nhà vội lấy cơm và trái cây đã chuẩn bị sẵn trên bàn, cung kính biếu nhà sư. Họ thành kính chắp tay niệm Phật rồi cứ đứng yên mãi đến lúc nhà sư đi khuất mới thôi.
Lấy một phòng đơn với giá 100bath/đêm cho em Uyên vì hôm sau em ấy mới bay về, 3 đứa tranh thủ ra phố lượn lờ Khaosan - khu phố Tây sầm uất và nổi tiếng về du lịch của Bangkok. Đi ngang pháo đài Phra Sumen Fort trắng tinh nằm trên đường Thanon Phra Athit mà không có thời gian để lượn vào ngắm cho kỹ


Dọc Khaosan Road là những khách sạn, guesthouse, cafe, nhà hàng... đầy các bạn khoai Tây


Tranh thủ ghé ngang Sawasdee Hotel mua vé bus ra sân bay, giá 130bath/người. Cô lễ tân nói tiếng Anh như gió, cứ dặn đi dặn lại bọn tui nhớ đi chơi và quay lại đây đúng giờ. :D
Đi ngang một sở cảnh sát. Chịu, chả hiểu sao đợt này cứ đi đâu cũng vác mặt ngang qua cái police station :D Mà phải công nhận, các bạn Thái trang trí cho những nơi này rất đẹp và thân thiện
Tia được một anh đang làm nhiệm vụ, xe máy to oành và bóng loáng :P
Ngang một quầy xôi mít, hấp dẫn quá nên không cầm lòng được, chi ngay 30bath cho 5 múi mít vàng ươm như vầy
Tạt vào Burger King ăn trưa mặc dù mới 10g :D Chuyện, sáng nay đã không được ăn gì rồi mà
Đứa nào cũng đói nên thấy gà rán ngon ơi là ngon. Ở đây có Cocacola đen (Black Coke), ga nhiều, uống một ngụm là đã khát cực kỳ :)
No cái bụng, cả bọn lại dạo quanh khu chợ ngay trên đường. Chợ dành cho du khách nên giá khá đắt, và khó mà trả giá nhá! Có mấy người bán hàng cũng dữ hơn ở Chiang Mai hay Pai. :(
Ở khu này chỉ có quần áo, túi xách và giày dép, nếu muốn săn đồ lưu niệm thì phải đợi đến chiều họ mới mở hàng. 
Một em bé theo mẹ đi bán trái cây dạo
Quay về lại hostel để chuẩn bị ra sân bay, bọn tui làm quen được với hai anh chị cũng là dân du lịch bụi :D
Chị là người Thái còn anh người Anh, họ sử dụng màu và những tấm bìa mỏng để vẽ hình các gương mặt người rồi đem bán, và sử dụng tiền kiếm được để đi du lịch
Chị hí hoáy vẽ
Anh hí hoáy tô màu
Và hai trong số các tác phẩm của họ
Chị bảo họ có thể bán những bức vẽ này ở bất cứ một khu chợ đêm nào, hay thậm chí chỉ là một góc nhỏ trên lề đường nơi có nhiều du khách đi qua. Cứ sắp hết tiền thì họ lại dừng lại để vẽ tranh và bán, khi nào được kha khá thì lại lên đường đi du lịch. :) Tui nghĩ bụng, liệu mình có thể học theo họ được không ta? :D


Ngồi tám chuyện một lúc thì đã tới 1g chiều. Cô bán vé bus hẹn bọn tui có mặt lúc 1g30. Loay hoay chào hai người bạn mới quen, chia tay cô bạn đồng hành, hai đứa le te đeo balo ra chỗ tập trung. Khoảng cách từ Three'O ra Khaosan không xa lắm mà đi cũng mất 15p. Vừa đến nơi thì cô bán chạy ra, bảo "Sao bọn mày đến trễ vậy? Xe bus vừa đi mất rồi? Làm sao bây giờ?" :(( Tui nhìn đồng hồ, 1g35p. Hic! Xe ở Thái đúng giờ ghê! Quay sang cô bán vé, tui làm mặt rầu rĩ, lo lắng. Cô ấy dòm tui lom lom rồi nói "Để tao gọi xe quay lại!" :D Hehe, nghe tới đó là thấy mừng rơn. 5p sau xe quay lại thật, vội vàng lên tiếng xin lỗi bác tài và cả xe, quê dễ sợ! :-S
Sân bay quốc tế Suvarnabhumi, ngày về
Sau khi xong phần thủ tục là khỏe re, hai đứa tui lại tha thẩn đi dạo sân bay. Thấy nguyên một con "mình rồng đầu rắn" vàng khè và to đùng đoàng :D


Dòm tới lui một hồi mới phát hiện cái cổng ra máy bay nằm cách đó khá xa, đi bộ phải mất 15p. Vắt giò lên cổ chạy như giặc, chỉ sợ trễ thêm lần nữa thì... tiêu!!! [-( Vừa may, đến cổng thì đồng hồ điểm đúng boong giờ, và người ta chưa cho lên. :D Đợi 15p nữa rồi cũng đến giờ G, nhìn lại đất Thái từ trên cao


Và đây là "đất nhà mình" ;)


Thay lời kếtMột chuyến đi dài vừa đủ để lang thang và đem về những bức ảnh. Có vui, có buồn, có bực dọc, có hài lòng, nói chung đủ hỉ nộ ái ố để thấy yêu cuộc sống này hơn. Vẫn nhớ mãi bác tài xế Daeng hiền lành buồn buồn chia tay 3 đứa ở Shan GH bằng một câu tiếng Anh vừa học thuộc "Good luck to you!" ;). Nhớ cái lúc 3 đứa về trước gửi tiền tip cho bác ấy trong một phong bì nhỏ và giải thích rằng tiền xe sẽ được 4 bạn còn lại trả sau do chưa kết thúc hành trình. Bác ấy gật gật mà... không hiểu. Rồi gọi điện cho con gái nhờ thông dịch giùm, và cũng vẫn chưa thông! Cứ thắc mắc sao mà tiền xe 7 ngày ít thế!!! :-S Phải nhờ cô bán vé trước cổng công viên Sukhothai giải thích lần một, rồi một anh bán hàng gần đó nói rõ lần hai, bác ấy mới nghiệm ra! :D Nhớ cả cô chủ GH ở Chiang Mai nhiệt tình chỉ đường và phiên dịch giúp, nhớ cái anh bụng béo ở Sukhothai đã cho mấy đứa tắm nhờ mà không lấy xu teng nào! Nhớ Pai lãng mạn hiền hòa, nhớ những khu chợ đêm náo nhiệt, nhớ những món hàng lưu niệm xinh xắn chưa kịp mua, và nhớ Coffee In Love một sáng mờ sương có nắng rơi lãng đãng... Ừ thì để dành đó, hẹn Pai mùa thu sang năm, Pai nhé! ;))

*** Một số thông tin để các bạn đi sau tham khảo:

Để đến Pai có thể đi bằng nhiều cách:
- Hàng không:
Không có nhiều hãng hàng không có chuyến bay đến Pai nên thông thường mọi người vẫn chọn bay BKK - Chiang Mai/Mae Hong Son rồi đi xe đến Pai. Chặng BKK - Chiang Mai thì có rất nhiều hãng khai thác, từ rẻ đến mắc Thai Airways
Nok AirAir AsiaBangkok Air. Hãng duy nhất có chuyến bay từ Chiang Mai đi Pai là Kan Air, chỉ mất 20p. Trước đây Nok Mini (qua Siam GA) có khai thác chặng này nhưng có lẽ do không hiệu quả nên đã tạm ngưng.
- Đường bộ:
Từ Chiang Mai có thể bay tiếp đến Mae Hong Son rồi đi bus sang Pai hoặc đón bus thẳng chặng Chiang Mai - Pai. Pai cách CM 134km, thời gian đi khoảng 3-4h vì cung đường đèo dốc và rất uốn lượn. Nếu đi từ MHS thì chỉ mất 2.5-3h cho đoạn đường đèo 111km. Cũng có thể đến Pai từ Soppong, Chiang Khong, Tham Thom hoặc Mae Sai.


Nằm gọn trong lòng một thung lũng rộng 650m, bao quanh bởi các dãy núi cao mà dãy cao nhất là 1500m, xung quanh Pai có rất nhiều vườn cây ăn trái cùng những cánh đồng lúa bạt ngàn. Thời tiết ở Pai chia làm 3 mùa rõ rệt:
- Mùa lạnh: từ tháng 10 - tháng 2, nhiệt độ trung bình 21 - 26 độ C vào ban ngày và rất lạnh vào ban đêm (có lúc xuống còn 3 độ). Đây cũng là mùa đông khách nhất ở Pai vì khí hậu lạnh thích hợp với các bạn Tây balo. Nếu muốn trải nghiệm cái lạnh ở đây thì nên đến vào khoảng đầu tháng 10 hoặc từ giữa tháng 2 trở đi để tránh đông đúc, và để cảm cái lạnh mùa đông với sương mù lãng đãng.
- Mùa nóng: từ tháng 3 - tháng 5, nhiệt độ trung bình 36 - 38 độ C, tuy nhiên khí hậu thuộc dạng nóng khô nên vẫn khá dễ chịu so với thời tiết ở Bangkok (nóng ẩm). Mùa này khá thích hợp để đi bè hay trekking trong rừng, nếu chọn cắm trại ở vườn quốc gia Huay Nam Dang thì càng hay vì ở đây chỉ khoảng 15 độ.
- Mùa mưa: từ tháng 5 - tháng 10 - là thời điểm đẹp nhất ở Pai bởi nhiều sắc thái màu xanh khác nhau của thị trấn. Vào mùa mưa thời tiết Pai khá đỏng đảnh, lúc nắng lúc mưa thất thường, nhưng chỉ mưa một lúc rồi tạnh, rồi vài tiếng sau lại mưa tiếp. --> Thời điểm hoàn hảo để thư giãn trong túp lều của mình hay ngồi nhâm nhi cafe và bánh ngọt ở một nhà hàng địa phương nào đó, có phải không?

Pai có khá nhiều hoạt động thu hút du khách: trekking, cưỡi voi (elephant riding)... mà nổi bật nhất là đi bè (rafting) trên sông Pai - con sông rộng nhất và dài nhất Mae Hong Son (dài 180km, rộng 30m). Mùa thích hợp để đi bè vượt thác là từ tháng 10 đến tháng 3 hàng năm.
Ở Pai có những tour ngắn ngày (one-day trip) để bạn tha hồ lựa chọn. Tour cơ bản nhất bao gồm các điểm tham quan Kiew Lom viewpoint, Fish Cave, Long-neck Village (làng cổ dài), Lahu Village, Cave Lod và các chùa chiền đặc sắc với giá 900 bath/người, khởi hành từ 6.00 sáng đến 6.00 tối. Nếu quan tâm đến bộ tộc cổ dài, tôi khuyên bạn nên thu xếp để tham quan ở Pai thay vì ở Chiang Mai hoặc qua biên giới Miến bởi ở đây còn nguyên vẻ hoang sơ chưa bị thương mại hóa.

Một số điểm đến được xem là must-see ở Pai: thác Mo Paeng, Santichon hay Chinese Village (làng người Hoa), Wat Nam Hoo, Coffee In Love, Pai Canyon, World War II Bridge, suối nước nóng Tha Pai, suối nước nóng Muang Paeng, trại voi, Wat Phrathat Mae Yen... Thậm chí chỉ cần lang thang đạp xe qua các con phố nhỏ xinh, các ngóc ngách trong trẻo và hiền hòa cũng là một trải nghiệm thật sự rất khác biệt. Tin tôi đi, bạn sẽ cảm thấy rất bình yên khi bạn đến Pai! ^^


---
LP nói rằng "Một trong những câu hỏi mà người Thái hay hỏi người nước ngoài khi có dịp nói về đất nước của họ là "Bạn đã đến Chiang Mai chưa?"". Nói như vậy để thấy rằng có thể xem CM là tâm điểm của bất cứ một hành trình nào khi đến Thái Lan. Cùng với Sukhothai, CM là nhà nước Đông Nam Á đầu tiên tạo nên lịch sử: chuyển từ sự thống trị của hai nền văn hóa Môn và Khmer sang kỷ nguyên tự trị bởi người dân Thái.
Cách Bangkok hơn 700km về phía tây bắc, CM được xem là thủ đô cổ kính ở phía bắc của Thái Lan với hơn 300 ngôi đền bao quanh bởi những dãy núi trùng điệp chứa đựng nhiều huyền thoại. Ngày nay, CM là một thành phố năng động và hiện đại với bề dày lịch sử vô cùng phong phú. Ở CM, bạn có thể tha thẩn dạo bước trong từng con hẻm nhỏ đầy bóng cây xanh, thuê xe đạp/ xe máy để khám phá phố phường rồi dừng bước bên một quầy hàng bán xôi xoài để nghe vị ngọt lịm của nước cốt dừa thấm trên đầu lưỡi...;))

Từ BKK để đến Chiang Mai có nhiều cách:
- Hàng không: đa phần các hãng hàng không đều có chuyến bay đến CM mỗi ngày hoặc cách ngày. Cũng có thể bay oversea từ KL, Sing, Taipei, Vientiane, Luang Prabang và Yangon đến CM.
- Đường bộ (bus): từ BKK bạn phải ra bến xe Mo Chit (bến xe phía Đông Bắc) để mua vé đi CM. Có 12 chuyến/ngày, giá tham khảo là 434bath, đi mất 10 - 11 tiếng. Cũng có thể ra khu Khao San mua vé đi CM qua các agency ở đây, nhưng LP khuyến khích nên sử dụng phương tiện công cộng ở bến xe.
- Đường sắt (xe lửa): ga xe lửa ở BKK có chuyến đến CM là Hualamphong, đủ các chuyến sáng - chiều - tối, đi mất 14 - 15h.
http://www.railway.co.th. Giá tham khảo là 231bath cho loại ghế hạng 3.
Nên đi CM từ BKK bằng bus vì chạy nhanh hơn xe lửa, mất khoảng 10 - 11h. Các tuyến train/bus có thể tham khảo ở đây
http://www.travelhubchiangmaitours.com/bus-timetables.html
http://www.thailine.com/thailand/english/north-e/chmai-e/transp-e/bus-e.htm
http://www.chiangmai1.com/chiang_mai/train_bus.shtml



---
Từ BKK có thể đến Sukhothai bằng hàng không và bus.
- Hàng không hiện chỉ có hãng Bangkok Airways khai thác (http://bangkokair.com/en/index.php
) 2 chuyến/ngày, giá khứ hồi là 2300bath đã bao gồm thuế phí sân bay (giá promotion). Thời gian bay mất 1h20p. Từ sân bay Sukhothai vào đến trung tâm có các minivan đưa đón khách, giá 120bath.
- Bus: từ Bangkok đi Sukhothai mất 6 - 7 giờ, các chuyến xe chạy từ 8g sáng đến 11g đêm, cứ mỗi 30p có 1 chuyến. Giá tham khảo 291bath cho xe hạng 2. Từ Chiang Mai, Chiang Rai cũng có bus đến Sukhothai và ngược lại. Khoảng cách thời gian xe chạy giữa CM - Sukhothai là 5h30p, CR - Sukhothai là 9h.

Ở Sukhothai ngoài công viên lịch sử quốc gia (Sukhothai Historical Park) còn có bảo tàng quốc gia Ramkhamhaeng, viện bảo tàng Sangkhalok, lễ hội Loi Krathong (được tổ chức vào tháng 11 hàng năm), công viên lịch sử Si Satchanalai - Chaliang, bảo tàng quốc gia Sawanoranayok, Ban Hat Siaw (một thị trấn nhỏ tập trung nhiều người Lào từ Xieng Khuang sang sinh sống - nổi tiếng với nghề dệt vải bằng tay)... - là những nơi đáng để bạn ghé thăm và tìm hiểu nếu có thời gian.

No comments:

Post a Comment