Wednesday, June 8, 2011

Bắc Thái - Những lá thư không gửi (P4): Thư Sukhothai

6g sáng, tạm biệt Pai trong cái tiếc nuối ngập ngừng, dùng dằng kẻ ở người đi... Có luyến tiếc mấy thì rồi cũng phải chia tay để đi tiếp những chặng đường còn lại. Vượt qua chặng đường dài rất dài, tranh thủ ăn trưa nhanh ở một quán ăn nhỏ nằm bên trong khu vực trạm xăng dọc đường đi. Thức ăn ở đây không ngon như món tom yum và lẩu thái đã được ăn ở CM và Pai, nhưng thôi kệ, ăn để sống đã! :D Được cái là quán khá sạch sẽ, đầy đủ nước uống và khăn giấy
Cố lắm cũng không nuốt nổi (vì tui vốn là đứa kén ăn), tranh thủ tạt qua tiệm cafe Amazon với biểu tượng chú chim két màu cam mua một cái bánh bông lan nhỏ


Trời trưa nắng nóng như đổ lửa, mặc dù xe chạy bon bon trên xa lộ nhưng ai cũng gà gật vì mệt. Gần cuối hành trình rồi mà! Mong mãi mới thấy bác tài huơ tay chỉ vào cái bảng đề Sukhothai Province. Đồng hồ gõ cái boong, 2g trưa, chính thức đặt chân lên cố đô đầu tiên của Thái Lan.
Sukhothai là vương quốc cổ của người Thái ở phía Nam của vùng Bắc Thái Lan, cách Bangkok 427km về hướng Bắc, tồn tại từ năm 1238 đến năm 1438. Kinh đô cũ của vương quốc này ngày nay được gọi là Old Sukhothai thuộc xã Muang Kao, cách thị trấn Sukhothai chính (New Sukhothai)12 km về phía tây. Nơi đây hiện là một công viên lịch sử lưu giữ các di tích của kinh thành cũ, có chiều dài Đông - Tây là 2km và chiều dài Bắc - Nam 1.6km. Mỗi phía tường thành có một cổng, bên trong thành là di tích cung điện hoàng gia và 26 ngôi đền lớn nhỏ khác nhau được xây dựng từ kỷ nguyên Sukhothai, kỷ nguyên đầu tiên trong lịch sử Thái Lan từ thế kỷ thứ 10 đến thế kỷ thứ 13.

Ở đây có thể bắt gặp những ngôi đền có kiến trúc tương tự một số ngôi đền ở Angkor được bao quanh bởi thảm cỏ xanh ngắt, các hào nước và hồ nước rất đẹp. Người Thái đã quy hoạch khu vực này thành công viên lịch sử quốc gia có diện tích 6600 km2 với sự hỗ trợ của UNESCO và được công nhận là di sản văn hoá thế giới vào năm 1991.

Tui đặc biệt thích những rặng dừa xanh ngút ngàn
và những con đường màu xanh hun hút
những hồ nước trong xanh mát rượi đỡ bớt cái oi bức giữa trưa hè
Bọn tui thuê xe đạp 20baht/chiếc để đi thăm các quần thể đền đài ở đây, xe cũng nhỏ nhỏ xinh xinh như ở Pai vậy
Tượng Phật ngồi tại Wat Trapang Ngoen
Rất bình yên
Nghiêng mình soi bóng nước
Cổ kính và cũ kỹ



Chỉ có vẻn vẹn 2h để tham quan Sukhothai nên 3 đứa vừa đi vừa chạy. Có những chỗ rất muốn dừng lâu để chụp thêm mà không được. Vì trong nhóm có 4 bạn đồng hành đến ngày mốt mới bay về SG nên quyết định cuối cùng là 3 đứa tui về trước, mọi người ở lại sẽ đi thêm Ayutthaya. Vội vàng trả xe đạp, rồi hỏi thông tin đi mua vé bus để kịp về lại Bangkok sáng sớm mai. Kios bán vé của Wintour khá xa công viên nên lại quay lại mượn chiếc xe đạp vừa trả. :D Mấy chị cho thuê xe dễ thương lắm, đồng ý ngay mà không cần tui phải đặt cọc bất cứ thứ gì, còn bảo "Cứ lấy mà đi, tao không tính tiền đâu!" :)
Hai anh bán vé xe không biết tiếng Anh, tui chỉ có thể viết ra chữ BKK và mấy con số thể hiện ngày hôm đó - 130bath/người, xe chạy lúc 9g40 tối. Câu hỏi đặt ra là, làm gì, và ở đâu cho đến giờ G?
Loanh quanh phố cổ thì thấy cái Old City Guest House trong một con hẻm nhỏ, lê la vào hỏi "phòng cho thuê vài giờ". Giải thích với anh chủ GH là chỉ muốn tắm táp cho sạch sẽ và nghỉ ngơi một chút để chờ xe bus, hỏi anh ấy tính bao nhiêu tiền thì nhận được cái cười tươi "Bọn mày cứ vào tắm thoải mái, có vòi sen + nước nóng, tắm xong ra sân ngồi nghỉ ngơi. Tao free cho!" :D Mình mừng hết lớn, vừa vui vừa thấy các bạn Thái đáng yêu gì đâu! ;))
Bên trong sân của GH, phòng gỗ, ánh sáng vàng ấm áp

Tắm táp xong thì người khỏe hẳn, ngồi nghỉ một chút là đã đến giờ ra xe. Chuyến xe đêm từ Sukhothai về BKK khá đông người, 3 đứa được xếp ngồi băng ghế cuối ở tầng trên. Gà gật, cái đầu cứ rớt lên rớt xuống liên tục vì không có điểm tựa. Tui không ngủ được, chỉ ngồi dòm bâng quơ ra phía ngoài cửa kính. Đêm rơi dần...

No comments:

Post a Comment