(Trước entry này đã hì hụi ngồi gõ gõ về nhật ký chuyến đi làm CTXH ở Bến Tre CN tuần trước 24/8, nhưng vừa bấm enter một cái là tự nhiên ra cái trang trắng xóa, đồng nghĩa với việc những gì đã hì hụi gõ cũng biến mất tiêu luôn! Mất hết cả cảm hứng để viết lại! Bà con quan tâm thì vào 3 links này xem hình thôi vậy hen! )
http://picasaweb.google.com/Schtroumpf29/BenTreCharityEvent
http://picasaweb.google.com/group8.vac/CharityActBenTre
http://www.flickr.com/photos/48139725@N00/
---------------------------------------
Đôi khi đơn giản chỉ là 1 cái click đơn giản, 1 thao tác delete quen thuộc nhưng nó vô tình đã ném tung cả 1 góc trời vào trong khoảng không quá xa để không thể nào có thể lấy lại được…
Thực chất thì có xóa thì cũng sẽ có phục chế, phục hồi, restore lại…nhưng nào ai có restore lại được nửa ký ức, nửa tâm huyết, nửa thương nhớ, nửa nghĩ ngợi mông lung hay đơn giản chỉ là 1 nửa điều gì đó mà ai đó đã gởi gắm vào thứ mà ta vô tình hay hữu ý xóa mất rồi!
Có nhiều lý do cho việc xóa bớt: có thể là do thứ mà bạn muốn xóa chiếm nhiều khoảng không quá - bạn cần xóa bớt để cho nhẹ hơn hoặc đỡ chiếm không gian hơn cũng như việc xóa đi vài cái thư spam trong email của mỗi người vậy. Một lý do nữa là xóa đi vì bạn ko muốn dù chỉ 1 lần nhìn thấy cái-mà-mình-muốn-xóa. Đôi khi người ta muốn quên đi một ký ức hữu hình hay vô hình, 1 tặng vật vô tri hay là biết nói cười; nói chung một khi đã muốn quên đi thì cách tốt nhất là xóa đi tất cả. Thế là nhẹ lòng, thế là thênh thang, thế là ta lại bé lại trong đời 1 lần nữa... rũ bỏ mọi gánh nặng của cái-mà-mình-muốn-xóa.
Đôi khi việc xóa bỏ không đơn giản chỉ là dọn chỗ, chỉ là muốn quên, mà nó còn có thể là không muốn ai nhìn thấy cái-mà-mình-muốn xóa…Một cách nào đó, ta cần làm thế, hay là phải làm thế, chẳng biết nữa...
Dù là bất cứ lý do riêng tư hay gì đi nữa thì có một sự khẳng định là xóa = delete = quăng vào đâu đó, là chạy trốn ký ức, là xóa nhòa một khoảng trời nào đó thậm chí là bỏ lại cái-mà-mình-muốn-xóa ở ven đường luôn ấy chứ…Âu cũng là lẽ thường…con người mà…cuộc sống phải có lúc này lúc kia, có tạo dựng thì có phá bỏ, thế mới là con người chứ!!!
Ừ thì chỉ là tiếc cái công tạo dựng thôi! Dựng rồi lại phá, nhưng nghĩ thoáng hơn tí thì có phá thì mới dựng lại cái khác đẹp hơn chứ!! Nhưng mà lỡ như buồn quá không dựng lại 1 cái khác đẹp hơn thì phải làm sao???Làm sao???
Ừ thì thôi người ơi, đã xóa rồi thì nói làm gì…nói ra thêm đau lòng. Lúc đó thì cứ coi như thế này, chưa bao giờ tạo dựng ra cái bị xóa, đã xóa thì phải xóa hết…quên đi…quên như lãng quên 1 chiều mưa ấy!!!
Ừ thôi…lảm nhảm hoài…có cái xóa đơn giản chỉ là 1 cái nhấp chuột và 1 phím delete, nhưng có cái xóa phải mất cả 1 đời mới có thể xóa được…Có bao giờ cái mà mình xóa lại là cái mà người khác ghi trong tâm tưởng cả 1 đời không???
Hãy trân trọng những gì ta đang có!!!
(copy n paste)
No comments:
Post a Comment