Sáng sớm, đang ngủ ngon thì nghe tiếng chuông điện thoại. Tiếng nhạc rất quen, vừa nghe đã biết ngay là VIP gọi. Hai đứa đi uống café ở Lega. Đợi anh mở đầu câu chuyện mà chẳng thấy anh nói gì làm mình cũng im luôn. Định nói với anh nhiều nhưng rồi lại thôi. Anh bảo cứ để thời gian trả lời mà! Lần đầu tiên đi với anh mà im lặng cả buổi. Có lẽ điều đó làm anh có cảm giác mình không vui? Nghe cái câu "Nếu em có việc bận và thấy ngồi đây phí thời gian quá thì mình đi về?" => cảm thấy không hài lòng, thật sự! Em im lặng chỉ vì không biết nên bắt đầu như thế nào, bắt đầu từ đâu, vả lại em có ý muốn nghe anh nói trước nữa. Thế thôi! Nếu em chán, em đã không đi với anh ngay từ đầu rồi, anh biết không?
Sunday, January 28, 2007
Entry for January 28, 2007
Sáng sớm, đang ngủ ngon thì nghe tiếng chuông điện thoại. Tiếng nhạc rất quen, vừa nghe đã biết ngay là VIP gọi. Hai đứa đi uống café ở Lega. Đợi anh mở đầu câu chuyện mà chẳng thấy anh nói gì làm mình cũng im luôn. Định nói với anh nhiều nhưng rồi lại thôi. Anh bảo cứ để thời gian trả lời mà! Lần đầu tiên đi với anh mà im lặng cả buổi. Có lẽ điều đó làm anh có cảm giác mình không vui? Nghe cái câu "Nếu em có việc bận và thấy ngồi đây phí thời gian quá thì mình đi về?" => cảm thấy không hài lòng, thật sự! Em im lặng chỉ vì không biết nên bắt đầu như thế nào, bắt đầu từ đâu, vả lại em có ý muốn nghe anh nói trước nữa. Thế thôi! Nếu em chán, em đã không đi với anh ngay từ đầu rồi, anh biết không?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment