Monday, May 23, 2011

Bắc Thái - Những lá thư không gửi (P2): Thư Chiang Mai (tt)

...Thật ra, cái "chuyện chẳng lành" đã nói ở thư trước không đến mức nghiêm trọng, nhưng nó làm tụi tui một phen hú hồn, và sau này khi về nhà, mỗi lần nhắc đến cả lũ lại ôm bụng mà cười. :D Chẳng là lúc đó đang tám chuyện thì một cô bé chừng 20 tuổi từ đâu chạy ra, kéo cái ghế lại phía bàn bọn tui và ngồi. Cứ tưởng em nó thích anh Danh chung nhóm (cả đoàn có mỗi một anh trai :) ), nào dè, em nó cứ vừa ôm cái bịch nilon đựng thứ gì không biết vừa thổi vừa ngoắc ngoắc... tui??? [-( Anh Danh lại ngồi chung ghế thì ẻm cứ nhất định phẩy tay đuổi ra rồi dòm tui trân trân, ngoắc vào, miệng xí xô xí xào một tràng tiếng Thái. :D Tui tỉnh bơ, mặc kệ! :)) Mọi người bàn bạc một lúc thì Minh và Uyên cho rằng em này đang hít "keo" - một loại chất gây nghiện - và đang tìm đối tượng để hít chung. Ặc ặc!!! :-S Hông lẽ dòm tui ốm đói quá nên ẻm tưởng tui cũng giống như ẻm sao trời??? Thế là, để phòng ngừa mọi bất trắc, bọn tui te te dọn dẹp rồi rút hết lên phòng, khóa chặt cửa, vừa ngủ vừa hồi hộp, mặc kệ em nó ngồi một mình ngoài sân giữa đêm khuya lơ khuya lắc. :D
Tui hẹn 6g sáng tập trung, mà có mấy bạn lề mề quá, mãi đến 7g hơn mới đông đủ. Vội vội vàng vàng ăn bữa sáng qua loa với bánh mì sandwich và trứng omelette, 8g30 xe mới khởi hành đi Doi Suthep. Trước đó còn tranh thủ ghé ngang Wat Chiang Man, cùng với lời chào từ Việt Nam của em Laikoo. :)


Ngôi chùa nhỏ xíu được xem là cổ nhất ở Chiang Mai (xây năm 1296), nhưng đẹp và ấn tượng bởi một đàn voi được chạm trổ xung quanh

Con voi này cái đầu hơi gù, chắc là một dạng "già làng" nhỉ? :D
Wat Phra That Doi Suthep lúc 10g sáng. Trời hanh nắng, và may mắn là hôm nay là một ngày lễ lớn nên Phật tử rất đông, khách du lịch cũng đông. Không hề có cảnh chen chúc nhau như hôm lễ hội ở chùa Hương nhà mình dạo nào, người ta ngồi rất trật tự, ngay ngắn. Ai hát cứ hát, ai nói cứ nói, ồn ào nhưng không xô bồ và rối ren.
Cách trung tâm Chiang Mai 13km về phía Tây, ngôi chùa lớn nhất thành phố này có tận 306 bậc thang, được xây từ năm 1383 dưới thời đế chế Lanna. Đứng từ dưới dòm lên là cao vời vợi, leo mỏi cả cẳng :D
Cổng chào trước lối đi dẫn lên chùa
Vốn là dân ngoại đạo lại theo chủ nghĩa vô thần, cũng không rành về kiến trúc chùa chiền, vì vậy, với tui, Doi Suthep đơn giản là đẹp! :) Nghe bảo rằng chùa này được dát vàng, trên đỉnh cao nhất là cái lọng năm tầng biểu trưng cho sự độc lập của thành phố Chiang Mai sau khi thoát khỏi ách thống trị của Myanmar thời xưa.
Giữa sân chùa là nơi để các em nhỏ tham gia múa hát và quyên góp cho chúng sinh. Chỗ này có một cây mít to lắm, cơ mà không thấy trái :D

Ra khỏi Doi Suthep là 11g trưa, được... ăn chực!!! =)) Lễ lớn nên bá tánh tổ chức nấu thức ăn và phát chẩn cho mọi người, không phân biệt già trẻ lớn bé hay tin Phật hay không tin gì ráo. Cứ xếp hàng trật tự, tới lượt là người ta phát cho một hộp cà ri và một bịch cơm. Ai thích xôi trắng có xôi trắng. Tui được nhận cả xôi và cơm, chắc cái cô phát thức ăn hấy tui ốm quá! :)) Cà ri ngon lắm nhé, có thịt gà đàng hoàng chứ không phải cà ri chay. Xôi ngon cực kỳ, nếp dẻo và thơm thơm là, chẹp! :-&
No cái bụng lại kéo nhau đi thăm Bhubing Palace - khu nghỉ dưỡng của vua và hoàng hậu. Quên không kiểm tra giờ giấc nên đến nơi mới hay là cung điện không phục vụ buổi trưa. :D Haizza, bà con nghe lời một ông lái songtaew rủ nhau đi thăm làng H'Mong, còn tui, tui te te đi sâu vào phía trong khu sinh thái đối diện palace, tìm chỗ ngủ. :-& Phát hiện một góc rộng rất đẹp có thể ngắm Chiang Mai từ trên cao ;)

Nằm thẳng lưng trên chiếc ghế gỗ, trên đầu chim hót véo von, trước mắt là khung cảnh nên thơ, gió thì thổi lồng lộng mát rượi, chẳng mấy chốc mà tui ngủ thiếp đi một giấc ngắn. Chưa khi nào có giấc mơ trưa tuyệt vời như thế này, hehe! \m/
Khu nghỉ dưỡng mở cửa lúc 1g chiều, vé vào cổng là 50bath. 2 cô bạn đồng hành mặc quần legging nên không được vào thăm, phải thuê cái xà rông vận đỡ, trông tức cười thế này đây =))

Ta nói, làm vua với hoàng hậu chắc là sướng nhất, có cả cái chỗ để ăn, ngủ và nghỉ to rộng thế cơ mà! :D Cỏ cây hoa lá dọc hai bên đường nở xum xuê, lại được chia thành từng khu vườn nhỏ. Đi chưa được nửa vòng là hai cái chân bắt đầu không theo ý mình nữa! :-w Nhưng mà cũng phải ép nó đi tiếp vì tiếc! :)) Lên cao nhất là khu vực đài phun nước, tiếc là hôm mình đi chả thấy nó hoạt động.
Vớ được một cụm cúc trắng tinh ;)
Quay về Chiang Mai, và Old Market thẳng tiến. Chợ này còn có tên gọi khác là Waroros Market, chuyên buôn bán sỉ lẻ các mặt hàng nhu yếu phẩm dành cho dân địa phương, y chang kiểu An Đông hay Bà Chiểu nhà mình, có điều to và rộng rãi hơn, những 2 tầng lầu.
Một dãy các sạp hoa bên hông chợ
Có món bánh pancake cuốn tròn bên trong là nhân xúc xích, ăn là lạ, ngon nhưng mau ngán

Về Night Bazaar ăn tom yum với cà ri xanh xong là đã 6g30 tối. Cô Sin bảo bọn tui nên đi chợ (lại chợ :D) Sunday Market (hay còn gọi là Sunday Walking Street) ở đường Ratchadamnoen. Tui thích cái không khí ở đây hơn so với Night Bazaar, giá cả dễ chịu, người dân thân thiện, vui vẻ, và đặc biệt là chợ này chuyên bán các mặt hàng được làm hoàn toàn bằng tay như khăn cotton, sandal da, đồ mộc, các thể loại phụ kiện, quần áo... Thích mấy chú thú được nặn bằng đất ngồi một dãy dài trên chiếc kệ nhỏ xinh, nhìn chăm chăm vào du khách cười mỉm như hỏi nhỏ "Mua tui về nhé?" :)
(Lúc lục hình để chọn vào bài viết tui mới thấy tiếc, sao lúc đó mình không mua bộ ếch con và mấy chú khỉ ăn chuối kia nhỉ :-? :-S Hic!!!)
Lượn lờ đến tận khuya, mấy đứa mới kéo nhau về ngủ vì mai còn đi sớm. Buổi tối cuối cùng ở Chiang Mai thật dễ chịu, trời mát dù trước đó mưa rào mấy bận, phố vắng tanh. Giá lúc này được ghé một quán nhỏ nào đó, nhâm nhi một tách cafe, hay đơn giản chỉ là nhấp một ngụm trà thảo dược, bấy nhiêu thôi cũng đủ để thấy cuộc đời ta hạnh phúc hơn, có phải không? ;)

2 comments:

  1. hihi, thế chừng e đi em mua bộ ếch con và mấy con khỉ ôm chuối cho chị.

    ReplyDelete
  2. Ừa ừa, được á! Mua mỗi con 1 tư thế hé, bộ ếch ấy! Còn khỉ ôm chuối thì mua 2 con được ùi!

    ReplyDelete