Sau một đêm vật vờ, thao thức không phải vì nhớ người dưng mà là do tui ít khi ngủ được trên xe, sáng sớm, Chiang Mai đón tui bằng một cơn mưa rào nhẹ, vừa đủ làm dịu mát cái nắng oi nồng của Bangkok còn lẩn quẩn trong đầu. Ăn sáng nhanh bằng vài cái bánh quy lạt rồi đi thẳng đến A Little Bird guest house - đã được anh Trang đặt trước giúp qua hostel.com. Bọn tui gọi đùa đây là "hành trình đi tìm con chim nhỏ" do nó nằm khuất sâu trong một con hẻm nhỏ xíu, và bác tài thì không rành đường. Quay đi quay lại mấy vòng mới tìm ra. Chuyện làm tui có ấn tượng không được đẹp lắm về Chiang Mai bắt đầu... [-(
Le te vô nói chuyện thì cậu em mắt hí lễ tân cho hay, bọn tui phải đợi đến 12g trưa, tức đúng giờ check-out thì mới có phòng. Tui đưa cái booking confirmation cho em ấy, nhướng mắt bảo, "Tao đã đặt phòng lúc 8g sáng nay, mày đã ok và đã gửi email xác nhận rồi, giờ tao tới lại bảo phải đợi. Thế là nghĩa làm sao?" Có lẽ thấy tui trợn mắt to quá :D nên cậu ta híp cái mắt hí lại ngay "Tại tao không biết mày có tới đúng giờ không nên tao vẫn cho thuê phòng, mà tới trưa khách mới trả!" Ặc, một kiểu trả lời rất ư là vô trách nhiệm!!! Nói như thế ai chả nói được, mà đã vậy thì ai cần gì phải đặt phòng rồi đặt cọc làm gì? Đã thế trước đó, khi tui nhờ dịch lại vài câu trao đổi với bác tài về chuyện phòng ở, cậu nhóc còn gân cổ "Tao bận lắm, tao không thể giúp mày nói chuyện với tài xế của mày được!" x-( Điên máu, bọn tui đòi lại tiền cọc và bảo mày làm sao thì làm, phải giới thiệu cho tao chỗ khác. Lúc này thì một em gái khác can thiệp vào câu chuyện, em này nhỏ nhẹ và biết điều hơn cậu kia nhiều. Nói qua nói lại mất nửa tiếng, sau cùng mới có được cái địa chỉ một guest house khác gần đó. Tiền cọc thì buộc phải đòi sau vì đặt qua web của hostel. Gửi đồng bọn và bác tài ở lại, tui cùng bạn Minh lết bộ vào con hẻm cuối đường, lần dò theo hướng dẫn của em gái kia, đi tìm Your House.
Your House nằm ở phía sau của A Little Bird, đi bộ không tới 5p. Hệ thống này cùng một chủ và có tới 3 cái liên tiếp, luôn cả bãi đậu xe. :) Đối diện là một cây phượng đỏ rực, phía trước sân kê thêm mấy chiếc ghế và vài cái bàn nhỏ xinh để khách ngồi nói chuyện.
Ưng cái bụng quá, bọn tui bước vào. Cậu em trai không rành tiếng Anh nên mời mẹ ra tiếp khách. Cô chủ tên là Sin, nói TA khá trôi chảy, lại nhiệt tình và cho bọn tui giá phòng rất tốt mặc dù nhất định không chịu giảm giá thêm khi tui năn nỉ! :D
1g chiều cả nhóm kéo nhau đi ăn trưa rồi ghé thăm làng dù Bosang.
Cách trung tâm Chiang Mai 12km, thuộc quận San Kamphaeng, Bosang là nơi tập trung công nghệ sản xuất và làm dù giấy bằng tay. Mỗi chiếc dù là một sắc màu được những người thợ vẽ rất công phu, khi phong cảnh, khi hoa lá cỏ cây, khi lại dùng chim cò chó mèo gì đó làm chủ thể.
Đi một vòng là có thể xem được mọi công đoạn làm dù, tui thấy nể khi họ có thể ngồi yên một chỗ mà dán giấy, vuốt keo hay hí hoáy vẽ vời như thế.
(Tui vốn nóng tính nên chỉ ngồi được một lúc là phải tìm chỗ chạy đi ngay =)) )
Có cả một góc nhỏ để du khách ngồi chơi, vẽ bất cứ thứ gì mình thích rồi đem về làm kỷ niệm.
Tạm biệt những chiếc dù Bosang, 7 đứa tui đi nhúng chân vào suối nước nóng San Kamphaeng cách đó không xa. :D Gọi là nhúng chân vì vé vào cửa 40bath/người là chỉ được ngâm chân, muốn tắm suối phải mua vé riêng. Chụp được cái cầu vồng hiện lên trong nắng nhá! ;))
Cái hồ này nước nóng phỏng tay, bà con kéo nhau ra đây mua trứng cút, trứng gà rồi bỏ vào giỏ tre đem luộc chín.
Gần đó là con lạch nhỏ để khách ngồi ngâm chân thư giãn. Chiều dần nhạt nắng, ngồi tám chuyện với bạn bè, chọc ghẹo, đùa giỡn, xí xớn, rồi thi thoảng có đứa í ới thất thanh khi lỡ quên để cả cái bắp chân vào dòng nước nóng, vui vui là! =))
Chiều muộn, quay về trung tâm Chiang Mai, tạt vô công viên Nong Buak Haad để đi bộ! :D
Công viên nhỏ xíu nhưng dễ thương, có gia đình rủ nhau đi dạo mát, có bọn trẻ chơi đùa trong sân, có đôi bạn ngồi một góc tỉ tê trò chuyện. Thấy cuộc sống thật thanh bình...
Sau bữa tối không ngon lắm (vì ăn ngay khu chợ ẩm thực quanh khu thành cổ Silversmiths' Quarter cho tiện :-S), tụi tui làm một chuyến tham quan nho nhỏ cái gọi là Night Bazaar mà các bạn Thái quảng cáo là 1stop ở Chiang Mai. ;))
NB khá nhộn nhịp và ồn ào, hàng hóa đa đạng vì là chợ dành cho du khách. Tất tật các thứ từ khăn, váy, áo đến vòng vèo, phụ kiện, kính mát, đĩa phim... đều có, và bọn tui gần như phải trả giá thấp hơn 1/2 so với giá ban đầu họ đưa ra. Hic, chẳng hay tí nào, sao cứ phải như thế nhỉ? :-S
Ở góc chợ có một anh ngồi say mê điêu khắc trên nến :)
Và tác phẩm của anh đây, 50bath/cái, toàn hoa :D
Dạo mấy vòng khắp chợ, phát hiện góc lặng lẽ nhất Night Bazaar - nơi có anh họa sĩ cặm cụi ngồi vẽ tranh bán cho du khách
Khuya, bỏ lại NB rộn rã phía sau, mấy đứa kéo nhau về khách sạn, chọn cái bàn nhỏ ngoài sân, nhấp một ngụm bia Singha với vài miếng mực khô xé sợi, đang ngồi tám chuyện ầm ĩ thì đột nhiên... "có chuyện chẳng lành..."
(còn tiếp)
Le te vô nói chuyện thì cậu em mắt hí lễ tân cho hay, bọn tui phải đợi đến 12g trưa, tức đúng giờ check-out thì mới có phòng. Tui đưa cái booking confirmation cho em ấy, nhướng mắt bảo, "Tao đã đặt phòng lúc 8g sáng nay, mày đã ok và đã gửi email xác nhận rồi, giờ tao tới lại bảo phải đợi. Thế là nghĩa làm sao?" Có lẽ thấy tui trợn mắt to quá :D nên cậu ta híp cái mắt hí lại ngay "Tại tao không biết mày có tới đúng giờ không nên tao vẫn cho thuê phòng, mà tới trưa khách mới trả!" Ặc, một kiểu trả lời rất ư là vô trách nhiệm!!! Nói như thế ai chả nói được, mà đã vậy thì ai cần gì phải đặt phòng rồi đặt cọc làm gì? Đã thế trước đó, khi tui nhờ dịch lại vài câu trao đổi với bác tài về chuyện phòng ở, cậu nhóc còn gân cổ "Tao bận lắm, tao không thể giúp mày nói chuyện với tài xế của mày được!" x-( Điên máu, bọn tui đòi lại tiền cọc và bảo mày làm sao thì làm, phải giới thiệu cho tao chỗ khác. Lúc này thì một em gái khác can thiệp vào câu chuyện, em này nhỏ nhẹ và biết điều hơn cậu kia nhiều. Nói qua nói lại mất nửa tiếng, sau cùng mới có được cái địa chỉ một guest house khác gần đó. Tiền cọc thì buộc phải đòi sau vì đặt qua web của hostel. Gửi đồng bọn và bác tài ở lại, tui cùng bạn Minh lết bộ vào con hẻm cuối đường, lần dò theo hướng dẫn của em gái kia, đi tìm Your House.
Your House nằm ở phía sau của A Little Bird, đi bộ không tới 5p. Hệ thống này cùng một chủ và có tới 3 cái liên tiếp, luôn cả bãi đậu xe. :) Đối diện là một cây phượng đỏ rực, phía trước sân kê thêm mấy chiếc ghế và vài cái bàn nhỏ xinh để khách ngồi nói chuyện.
Ưng cái bụng quá, bọn tui bước vào. Cậu em trai không rành tiếng Anh nên mời mẹ ra tiếp khách. Cô chủ tên là Sin, nói TA khá trôi chảy, lại nhiệt tình và cho bọn tui giá phòng rất tốt mặc dù nhất định không chịu giảm giá thêm khi tui năn nỉ! :D
1g chiều cả nhóm kéo nhau đi ăn trưa rồi ghé thăm làng dù Bosang.
Cách trung tâm Chiang Mai 12km, thuộc quận San Kamphaeng, Bosang là nơi tập trung công nghệ sản xuất và làm dù giấy bằng tay. Mỗi chiếc dù là một sắc màu được những người thợ vẽ rất công phu, khi phong cảnh, khi hoa lá cỏ cây, khi lại dùng chim cò chó mèo gì đó làm chủ thể.
Đi một vòng là có thể xem được mọi công đoạn làm dù, tui thấy nể khi họ có thể ngồi yên một chỗ mà dán giấy, vuốt keo hay hí hoáy vẽ vời như thế.
(Tui vốn nóng tính nên chỉ ngồi được một lúc là phải tìm chỗ chạy đi ngay =)) )
Có cả một góc nhỏ để du khách ngồi chơi, vẽ bất cứ thứ gì mình thích rồi đem về làm kỷ niệm.
Tạm biệt những chiếc dù Bosang, 7 đứa tui đi nhúng chân vào suối nước nóng San Kamphaeng cách đó không xa. :D Gọi là nhúng chân vì vé vào cửa 40bath/người là chỉ được ngâm chân, muốn tắm suối phải mua vé riêng. Chụp được cái cầu vồng hiện lên trong nắng nhá! ;))
Cái hồ này nước nóng phỏng tay, bà con kéo nhau ra đây mua trứng cút, trứng gà rồi bỏ vào giỏ tre đem luộc chín.
Gần đó là con lạch nhỏ để khách ngồi ngâm chân thư giãn. Chiều dần nhạt nắng, ngồi tám chuyện với bạn bè, chọc ghẹo, đùa giỡn, xí xớn, rồi thi thoảng có đứa í ới thất thanh khi lỡ quên để cả cái bắp chân vào dòng nước nóng, vui vui là! =))
Chiều muộn, quay về trung tâm Chiang Mai, tạt vô công viên Nong Buak Haad để đi bộ! :D
Công viên nhỏ xíu nhưng dễ thương, có gia đình rủ nhau đi dạo mát, có bọn trẻ chơi đùa trong sân, có đôi bạn ngồi một góc tỉ tê trò chuyện. Thấy cuộc sống thật thanh bình...
Sau bữa tối không ngon lắm (vì ăn ngay khu chợ ẩm thực quanh khu thành cổ Silversmiths' Quarter cho tiện :-S), tụi tui làm một chuyến tham quan nho nhỏ cái gọi là Night Bazaar mà các bạn Thái quảng cáo là 1stop ở Chiang Mai. ;))
NB khá nhộn nhịp và ồn ào, hàng hóa đa đạng vì là chợ dành cho du khách. Tất tật các thứ từ khăn, váy, áo đến vòng vèo, phụ kiện, kính mát, đĩa phim... đều có, và bọn tui gần như phải trả giá thấp hơn 1/2 so với giá ban đầu họ đưa ra. Hic, chẳng hay tí nào, sao cứ phải như thế nhỉ? :-S
Ở góc chợ có một anh ngồi say mê điêu khắc trên nến :)
Và tác phẩm của anh đây, 50bath/cái, toàn hoa :D
Dạo mấy vòng khắp chợ, phát hiện góc lặng lẽ nhất Night Bazaar - nơi có anh họa sĩ cặm cụi ngồi vẽ tranh bán cho du khách
Khuya, bỏ lại NB rộn rã phía sau, mấy đứa kéo nhau về khách sạn, chọn cái bàn nhỏ ngoài sân, nhấp một ngụm bia Singha với vài miếng mực khô xé sợi, đang ngồi tám chuyện ầm ĩ thì đột nhiên... "có chuyện chẳng lành..."
(còn tiếp)
No comments:
Post a Comment