Monday, January 31, 2011

Thèm Tết


Em thích Tết, cực kỳ thích, mặc dù tết bây giờ không còn được vui như ngày xưa, và người ta thì lại thêm già!
Em nhớ, hình ảnh phong pháo đỏ treo trước cửa mỗi nhà, mà độ dài và độ to của nó phụ thuộc vào việc nhà đó năm vừa rồi làm ăn có khá hay không; nhớ những viên pháo chuột mà bọn trẻ con thích tí toáy đập cho nổ bôm bốp rồi chạy ra thật xa, hai tay bịt hai tai, mắt nhắm tịt, khúc khích cười chờ những tiếng đì đùng...
Nhớ 12g khuya những đêm 30, đúng thời khắc giao thừa, những chùm pháo bắt đầu thi nhau nổ giòn giã, xua tan cái khó nhọc của một năm cũ vừa qua. Năm mới đã ở bên thềm nhà!
Em nhớ, những chiếc bánh chưng, bánh tét lá dong xanh mướt mà cả nhà hì hụi ngồi gói, rồi cùng nhau thức khuya thật khuya để canh cho bánh chín. Nhớ cảm giác háo hức khi được vớt chiếc bánh chưng tự tay mình gói lần đầu tiên, dù là nó méo xẹo, xấu xí chứ không vuông vắn như chiếc bánh của bà, của mẹ, của ba...
Em nhớ chợ tết, nhớ bánh kẹo, nhớ hạt dưa, nhớ mứt... Cả một góc chợ rực rỡ sắc màu, đầy ắp tiếng nói cười rổn rảng của các bà mời mọc nhau mua hàng họ mừng tết đến.
Nhớ cảm giác được xúng xính trong bộ đồ mới còn thơm phức, được đi chơi khắp nơi, được mừng tuổi bằng những phong bao lì xì đo đỏ, được thoát khỏi sách vở, học hành...
Em nhớ những quầy hàng cỏn con kê trên chiếc kệ gỗ cũ kỹ bên hè phố, để một chiều giáp tết muộn, người ta có thể dừng chân, mua vội một vài sợi dây giăng phúc - lộc - thọ về nhà...
Nhớ chậu mai vàng rực mà ba phải cặm cụi lặt lá cho kịp nở, nhớ đồng tiền, thược dược, hoa cúc, hoa hồng... Nhớ mùa hoa Tết...
Em vẫn thèm, cái Tết của ngày xưa...

No comments:

Post a Comment