Friday, October 8, 2010

Đi bụi ở Mã Lai (P5): Từ Melaka về Sing

...6g sáng, Melaka đánh thức tui bằng một cơn mưa rào. Trời quang đãng và trong, có điều không có nắng! :( Đường sá ở đây nhỏ xíu như kiểu phố cổ Hội An, cũng có những ngôi nhà treo đèn lồng với mái ngói đỏ thâm nâu. Xe hơi xếp thành từng dãy dài đậu san sát nhau, trước cả hàng quán người ta mà tuyệt nhiên không thấy ai càm ràm nói năng gì.
Xe máy cũng nhiều, lạ cái là biển số xe được gắn phía sau đồng thời vẽ rõ trên cả phần bánh trước.
Sau bữa điểm tâm nhẹ với bánh mì nướng, mứt dâu, bơ đậu phộng, trứng ốp la và cà phê, tui lang thang quay lại quảng trường Melaka để chụp ảnh. 
Con sông vắt ngang thành phố dường như đẹp và hiền hòa hơn khi không có ánh đèn điện sáng choang rực rỡ
Lối đi dạo hai bên bờ sông được lát gạch màu đỏ, các ngôi nhà xung quanh đều trồng hoa. Tui tưởng tượng, nắm tay người mình yêu thương đi dạo ở đây thì thú vị và hay ho phết! ;)
Quảng trường lúc này khá vắng vẻ, có lẽ một phần do còn khá sớm, phần nữa chắc vì mọi người đang tập trung đi lễ trong nhà thờ
Thích những chiếc ghế kiểu cũ với hoa văn xưa như thế này, dưới một gốc cây tỏa vòm lá xanh mát rượi. Ngồi đây đọc sách hay tán gẫu thì thích lắm! :D
Cối xay gió Hà Lan được đặt tên rất kêu Eye On Malaysia
Đài phun nước (chỗ này du khách chụp ảnh đông lắm, tui canh me mãi mới được cái bức vắng người :)) )
Xích lô đầy hoa đậu dài chờ khách phía trước nhà thờ lớn Christ Church Melaka
Chỗ này không nhớ là gì, nhưng thấy kiểu cách xây giông giống tòa nhà Quốc hội :D
Và pháo đài Famosa
Còn đây là quảng trường Hà Lan
Nhìn về phía xa chỗ có đu quay là công viên cướp biển

Một nhà hàng hải sản chỉ bán vào buổi chiều tối, thấy có cả cafe. Bàn ghế gỗ đóng liền vào nhau, ẩm ướt nhưng xinh xắn
Đi bộ chừng 3p nữa là đến bảo tàng thuyền buồm. Muốn tham quan bên trong thì phải mua vé, đâu như 5 MYR, mà tui không có thời gian nữa nên chỉ có thể nhắm mắt... làm ngơ :((
Rảo bước về lại hostel, vội vàng trả phòng, tạm biệt anh chủ nhà ;), và đi đón bus :D Thấy một chiếc xe bus to bự, tui gõ gõ cửa, hỏi anh tài. Anh ấy chỉ cho tui đón xe khác để ra Melaka Sentral, lại còn leo xuống vẫy xe giúp nữa! :) Mất 1MYR và khoảng 15-20p để đến nơi.
Bên trong Melaka Sentral, cũng đông vui, cũng nhộn nhịp, cũng hàng quán khá nhiều, nhưng không thấy cái xô bồ như ở KL.
Một quầy bánh kẹo, trái cây các thể loại tên là Asam Jeruk House mới ghê chứ :D
Đu đủ ngâm này, trông ngon ơi là ngon
3g chiều là đến giờ G , xe tới. Tui le te cho hành lý vào gầm xe, chuẩn bị chặng đường khoảng 2.5h để quay về lại Sing. Trên xe có anh Tây, anh Mã, cô Mã... Bà con tám quá chừng chừng, tui ngồi lo ăn bánh mì kẹp thịt cho bữa trưa khá muộn! :(
Cửa khẩu Mã - Sing, ta nói, đông ơi là đông. Chắc dân Sing tranh thủ cuối tuần đổ xô sang Melaka shopping rồi chủ nhật về lại còn kịp đi làm. :-S Có quầy dành riêng cho người Mã để làm thủ tục cho nhanh nữa.
Cô bé đi cùng tui, đã dặn là phải cất vé máy bay và booking khách sạn riêng bên ngoài, để lỡ hải quan có hỏi thì còn có mà chìa ra. Đằng này, toàn lo mua sắm linh tinh, chả chịu nhớ. Tới lúc nhập cảnh, chú hải quan hỏi có vé máy bay bay về không, có booking khách sạn ở Sing không. Em ấy không chìa ra được! :( Tui đứng sau phải xin phép can thiệp, chìa vé của tui ra, giải thích là đi chung nhưng book vé riêng. May là chú đó cũng dễ tính, xem xét một hồi rồi đóng dấu cộp cộp. May ghê! :-S Quầy bên cạnh có 2 cô bé người Mã, sang Sing chơi, không có vé bus về nên đâu được cho vô! :(
Qua tới bên kia, thấy mọi người đi cùng xe bus tập trung lố nhố, mặt rất căng thẳng. Hỏi chuyện mới biết, hóa ra xe bị giữ lại vì có 2 cái hành lý lạ ở trong gầm. Tui giật mình, chết mồ, hành lý của tui và cô bé kia chứ ai nữa! Tưởng là để trong gầm xe thì xe đi qua hải quan sẽ không sao, hóa ra... :(( Tui hết hồn, vội "thú tội" là không biết nên để hành lý ở đó, không đem xuống nhập cảnh! Trời ơi, bác tài xế la tui quá trời, quê dễ sợ luôn! :(( Hai anh hải quan Sing mượn passport rồi dắt tui đi ngược trở lại, ra xe, cảnh cáo nghiêm túc, bảo đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng, tao mong mày nhớ và đừng bao giờ lặp lại chuyện này khi đi bất cứ đâu! :(( Tui phải xin lỗi quá chừng, cô bé đi cùng thì mặt cứ nghệch ra, giương mắt lên dòm, chả biết xin lỗi phụ. :( 
Quay lại chỗ chú hải quan đã cho tui qua, anh kia hất hàm hỏi chi đó bằng tiếng Mã. Trả lời cũng bằng tiếng Mã. Anh kia quay sang tui "Sao lần này là lần 2 mày qua Sing mà không biết phải đem hành lý theo khi nhập cảnh?" - "Dạ, tại lần trước là đi máy bay thẳng từ VN sang nên không biết!" :(( 
Gật gật, rồi anh ấy cũng cho tui qua, chỉ phải cho hành lý qua máy soi lần nữa. Quê ơi là quê luôn! :-S Kinh nghiệm xương máu, từ giờ chẳng dám quên nữa! Hic! :((


7g tối mới đến Lavender Bus Station, cũng may là cái hostel The Hive Backpacker tui đặt cũng nằm gần ngay đó. Phải hỏi gần chục lần mới mò ra được cái đường đến chỗ này, buổi tối nên khó định hướng, lại không có bản đồ. Có 2 anh chị còn gọi điện thoại đến hostel hỏi giúp tui đường đi nữa cơ, dễ thương và nhiệt tình ghê! :D
Tắm rửa xong là lại lê la đi ăn cháo ếch ở Geylang, Lorong 3
23.30, đón taxi từ Geylang về hostel mà ta nói, không có chiếc nào trống người hết. Đợi cả 30p, sau cùng đành phải đi lại MRT. Về nhà là đúng 24g, ngày mới vừa sang...
(còn tiếp...)

No comments:

Post a Comment