Lịch trình dự kiến ban đầu như sau:
- Ngày 1: SG - Sing - Genting Highlands
- Ngày 2: Genting - Cameron Highlands
- Ngày 3: Cameron - KL
- Ngày 4: KL - Melaka
- Ngày 5: Melaka - Sing
- Ngày 6: Sing - SG
Trong đó ngày 1-3 là tui đi chung với 1 bạn, chiều ngày 3 sẽ có 1 bạn nữa gia nhập. Sau cùng bạn đồng hành trục trặc tùm lum, tui đành phải vác balo đi một mình, lang-thang-cơ-nhỡ-nơi-đất-khách vào đúng ngày sinh nhật!!! :((
Sở dĩ trong lịch trình có Sing ở ngày đầu và ngày cuối là do ý kiến của 2 bạn đồng hành, người muốn quay lại, người chưa từng sang, thời gian có mặt lại khác nhau. Tui ở giữa, đành phải chọn cái lịch như thế mặc dù biết là sẽ tốn khá nhiều thời gian cho chuyện di chuyển. Rốt cuộc, còn lại mình tui, tui đành phải theo cái lịch ban đầu vì mọi thứ đã xong (vé máy bay, hostel và vé xe bus), không thể thay đổi được! :( Bạn nào đi sau nên sắp xếp lại thành SG - KL - Genting - Cameron - KL - Melaka - Sing - SG là vừa đẹp, tức bay Mã và về Sing, không phải tốn thời gian qua lại cửa khẩu 2 lần và đi luôn 2 sân bay cho biết!
Buổi tối trước ngày bay, mở cái ngăn kéo bàn viết ra, tui phát hiện: cuốn passport yêu quý không cánh mà bay!!! :(( Hic, hoảng hồn, lục tung cả cái phòng, hỏi ba má rồi nhỏ em gái, không ai biết cái cuốn pp đó nó ở đâu. Tui cũng thua luôn! :(( Sáng mai bay mà giờ này tìm không thấy, chỉ có nước ở nhà! :(
Với tinh thần vượt-lên-chính-mình, tui lục tung cái phòng lần nữa, tấn công sang tủ quần áo! Mô Phật, thấy cái túi đeo nho nhỏ mà hồi lâu đi siêu thị mua. Thò tay vào, lôi ra được cuốn pp. Há há, hóa ra hôm đó tui mua túi xong thì bỏ pp vào để thử, rồi quên luôn, cất luôn vô tủ. Tai hại thiệt! May quá, tui dòm đồng hồ, đúng 23g khuya! Mô Phật! :-S
Sáng hôm sau dậy trễ, lật đật vác balo lên đường, quên luôn gói bánh quy và khô bò. Báo hại tui phải trả S$8.5 cho bữa trưa trên máy bay gồm 1 ly mì gà + 1 chai nước suối nhỏ. Ặc ặc, vừa mắc vừa dở! Vụ này nào giờ kinh nghiệm rồi, mà tại cái tội quên nên đành phải chịu! :(
(Quốc đảo sư tử nhìn từ trên cao)
12g trưa. Đáp xuống sân bay Changi, chuẩn bị sẵn trên tay một cọc vừa vé về vừa pp vừa booking từ khách sạn. (Là vì nếu bạn là nữ, lại đi một mình sang Sing thì thường bị nghi ngờ là qua để làm "chuyện xấu"! :(( Giận mấy người làm xấu mặt dân VN dễ sợ! x-( Làm chi cho mang tiếng hà!) Ai dè, tới lượt tui làm thủ tục nhập cảnh, cô nhân viên hải quan hỏi vẻn vẹn mỗi 1 câu "Mày ở Sing mấy ngày?" - Bảo "Tao ở 6 ngày thôi!" - "Ok!". Sau đó là đóng dấu cái cộp vào pp của tui! Qua! :D Kinh nghiệm chỗ này là nên ăn mặc lịch sự, kín đáo, hỏi tới đâu trả lời trôi chảy tới đó, chứng tỏ mình là dân có trình độ. Chứ ăn mặc nhố nhăng hay hở hang, hỏi không biết đường trả lời, thì chắc chắn là bị mời vào văn phòng hỏi tiếp! :( Chuyến tui đi có mấy cô, người đi cùng với bạn nam, người đi cùng bạn nữ, bị giữ lại thẩm vấn, không cho nhập cảnh. Hic! Với cả, pp của mình mà có càng nhiều dấu thì càng có lợi, chứng tỏ đi nhiều và quan trọng là có-đi-có-về!!! ;)
Le te đi ra cổng sân bay, quên lấy cái bản đồ! (Lại quên!) Hụ hụ! Chả hiểu sao lúc đó xuống sân bay người ta mà tui cứ tưởng như sân bay nhà mình ấy, te te đi thôi, không nhớ bản đồ gì ráo trọi! :-S Chắc do đây là lần thứ hai quay lại Sing nên chả thấy lạ lẫm gì! :D Đón bus miễn phí sang Terminal 2 (là do bay với các bạn Tiger Airways sẽ xuống ga giá rẻ Budget Terminal, mà MRT station thì ở Terminal 2 mới có nên có free shuttle bus đi lại giữa 2 ga này - hoạt động 24/24, từ 0h đến 5h cứ 30p/chuyến, từ 5h đến 24h cứ 15p/chuyến) rồi đi MRT về Golden Miles Complex ở Beach Road để lấy vé bus đi Genting.
(Trung tâm Sing nhìn từ trên cầu dành cho người đi bộ ở Beach Road - phía xa là tòa nhà Suntec City)
Lượn qua lượn lại mấy vòng mới thấy cái kiosk của thằng StarMart, tui lạng vô đưa tờ xác nhận đã đặt chỗ cho họ xuất vé, hỏi thử coi có trả bớt vé dư lại được hay không! Tiếc là không được vì đây là giao dịch thanh toán qua mạng, nếu mua và trả tiền mặt tại chỗ thì họ có thể giúp mình hoàn vé. Hic! :( Lấy vé xong coi như khỏe re, tui bắt đầu lang thang khám phá! :))
Phát hiện ở một góc công viên, một nhóm người lớn tuổi đang chơi bóng gỗ, rất bình yên
mặc dù chỉ toàn người già và có lẽ rụng gần hết răng :D
Đi ngang siêu thị của Thái, ta nói lúc này mới nhớ, trong cái vali gửi nhờ ở quầy vé StarMart có một số thứ quan trọng của tui mà không thể không dùng đến. Không lẽ lại quay lại lấy ra vì đã đi được đoạn khá xa rồi. :-w Vậy là đành phải quẹo vào mua lại cái thứ mình-đã-có-và-xách-từ-nhà-theo! Hic, mắc gì đâu! :((
Điểm đầu tiên muốn đến chính là nhà hát trái sầu riêng Esplanade. Chỗ này lần trước chỉ đi bên ngoài vào buổi tối, giờ có thời gian chui vô bên trong mới thấy nó đẹp và hoành tráng! Rộng rãi cực kỳ, có trưng bày lịch sử của Esplanade, có cả sân khấu ca nhạc nho nhỏ
(Bên trong nhà hát)
và một cái Esplanade Mall bán toàn đồ đẹp
Khoảng sân trống bên ngoài nhà hát đầy nắng
Có hồ nước nhỏ mát rượi
Đi bộ qua cây cầu trồng toàn hoa tím là đến công viên sư tử Merlion Park
Bà con đổ xô ra đây chụp hình đông nghẹt, chán! Đành phải đứng từ xa bắn lén chú sư tử vậy! :(
Phía bên kia sông là vịnh Marina kiêu kỳ ;)
Công viên Thanh Niên Youth Olympic Park
Và vòng quay Singapore Flyer - vẫn to đẹp như lần đầu tiên cách đây 2 năm tui được ngồi trên đó ngắm thành phố về đêm :)
Điểm đầu tiên muốn đến chính là nhà hát trái sầu riêng Esplanade. Chỗ này lần trước chỉ đi bên ngoài vào buổi tối, giờ có thời gian chui vô bên trong mới thấy nó đẹp và hoành tráng! Rộng rãi cực kỳ, có trưng bày lịch sử của Esplanade, có cả sân khấu ca nhạc nho nhỏ
(Bên trong nhà hát)
và một cái Esplanade Mall bán toàn đồ đẹp
Khoảng sân trống bên ngoài nhà hát đầy nắng
Có hồ nước nhỏ mát rượi
Đi bộ qua cây cầu trồng toàn hoa tím là đến công viên sư tử Merlion Park
Bà con đổ xô ra đây chụp hình đông nghẹt, chán! Đành phải đứng từ xa bắn lén chú sư tử vậy! :(
Phía bên kia sông là vịnh Marina kiêu kỳ ;)
Công viên Thanh Niên Youth Olympic Park
Và vòng quay Singapore Flyer - vẫn to đẹp như lần đầu tiên cách đây 2 năm tui được ngồi trên đó ngắm thành phố về đêm :)
Đi chụp ảnh một hồi thì tui hết biết đi đâu nữa, lúc này đã là 5g chiều. Trời vẫn nắng chang chang. Dòm quanh quất, thấy người ta tụ tập nói cười nhí nhố, ít thấy ai ngồi một mình như tui. Một lúc sau thì thấy một anh ôm cuốn sách đọc say mê, lâu lâu dòm lên trời rồi lại dòm xuống... sách! :)) Chả biết bác ấy có đọc được chữ nào không, nhưng tui nghĩ, kể ra cái việc ngồi bên bờ sông đọc sách cũng hay hay nhỉ! :-?
Nhắn tin cho bạn ở nhà, bảo là tui "đang ngồi suy nghĩ sự đời bên sông Sing vì chưa biết đi đâu". :)) Trong khi chờ bạn trả lời, tui chụp được cái hoa phượng ở đây. Không đẹp và không to, cũng không rực rỡ như hoa phượng nhà mình há!
Nhắn tin cho bạn ở nhà, bảo là tui "đang ngồi suy nghĩ sự đời bên sông Sing vì chưa biết đi đâu". :)) Trong khi chờ bạn trả lời, tui chụp được cái hoa phượng ở đây. Không đẹp và không to, cũng không rực rỡ như hoa phượng nhà mình há!
Lạng đi thăm cây cầu Henderson Wave, tui thấy nó xấu òm mà bà con cứ khen rằng đẹp! :( Dòm từ xa thấy cũng bình thường nên thôi, không leo lên tham quan nữa!
Đón bus về trạm MRT gần nhất vì đã hẹn bạn Yilka đi ăn cua. Lo gì đâu, vì trong thẻ EZ Link bạn cho mượn còn có S$3, phải nạp thêm, mà ở Henderson Road thì không có cái MRT nào cả. Buộc phải đi bus về cái MRT gần nhất mới nạp tiền được. Gặp Yilka đang ngồi chơi điện tử. :D Hắn dẫn mình đến 1 quán tên là Don, nằm ở gần Raffles City, trên đường China. Quán trang trí khá đẹp, có cả mấy cái cây giống cây dừa để tạo mảng xanh. Miến xào cua ngon lắm nhé, mỗi tên một nồi to đùng, ăn muốn nghẹn! =)) Cua nhập từ Sri Lanka, ăn xong chỉ muốn có dịp đến thẳng nước này mà ăn cho rẻ! :)) Quên chụp lại cái nồi cua này, lúc đó tui chỉ lo ăn thôi à! :D
Quang cảnh bên trong quán
Quang cảnh bên trong quán
Ăn xong là 21g, quay về lại Golden Miles để chuẩn bị đi Genting. Ta nói, bà con xếp hàng đợi taxi thấy thảm luôn. Có mình tui, ngồi ngay trước quầy bán vé, ôm cái balo, dòm lơ ngơ như kẻ không nhà! Mà thiệt tình, lúc đó mình có nhà mà về đâu! :(( Đến khổ! :-S
23g30. Xe bus đến, đẹp lắm nhá, ghế ngồi dạng massage-coach, là mình ngồi vào rồi bấm cái nút là nó đấm lưng cho mình, từ đầu đến chân. Hị hị! Sau một ngày lang thang rã rời cả người, tui thấy đã gì đâu! :D :))
Xe chạy một lúc là đến cửa khẩu Sing - Mã. Đang thiu thiu thì bị đánh thức dậy, tui chạy vội xuống xe cho kịp làm thủ tục. Trời tối quá tui chả biết đây là cái cửa khẩu tên gì và ở khu nào, chỉ thấy nó nhỏ xíu xiu và nằm ngoài đường, trông như một cái nhà. Hiên ngang bước vô, cái anh hải quan mặt đen đen dòm pp của tui rồi hỏi "Mày định đi đâu?" - "Thì tao đi Genting." - "Rồi sau đó đi đâu nữa?" - "Sau đó tao định đi Cameron, KL và Melaka." Nghe tới đó chắc thấy tui coi bộ sẽ đi nhiều nên anh này phán luôn "Thế mày có vé máy bay về VN không, đưa tao xem!" Tui trình vé ra, nói thêm là tui sẽ về VN từ Sing. Xong, anh này gật gật, đóng dấu cái cộp. Qua! :)
Le te đi ra xe bus thì bác tài xế ngoắc tui lại, bảo hành lý của mày đang bị hải quan giữ ở đằng kia. Hả, má ơi! Sao vầy nè!?! Tui thất thểu quay lại thì một anh khác, to mập, cũng mặt đen sì, xem pp của tui rồi hỏi "Tại sao mày lại để hành lý trên xe mà không đem theo khi nhập cảnh?" Hic, tui phải giải thích là tại tao đang ngủ, bị kêu dậy đột ngột nên tao quên! :( May, anh ấy chỉ nhắc nhở tui lần sau nhớ phải đem hành lý theo rồi cho vào làm thủ tục nhập cảnh lại. :(
Mọi chuyện êm xuôi, tui lên xe đi tiếp cùng mọi người. Nhớ nhà, nhớ... người ta... mà không sao ngủ được! :-S Vừa thiu thiu thì đột nhiên nghe một tiếng hét to "Đến rồi, xuống xe!" Tui giật nảy mình, vác vali chạy xuống. Coi lại đồng hồ, mới có 4g sáng. Trời đen thùi lùi, không lạnh, cũng không có vẻ gì là của cao nguyên vì toàn là nhà cao tầng với quán xá. Trong khi theo lịch trình thì phải đến 7.30 - 8g tui mới tới Genting. Quay qua hỏi một bác đi cùng, bác ấy bảo đây là KL. Hic hic, tui muốn khóc ghê luôn! Sao mình mua vé tới Genting mà nó bắt mình xuống KL, không lẽ phải đón bus hay taxi đi tiếp? Bác ấy hỏi "Mày đi đâu?" - "Tao tới Genting, tao mua vé đi Genting mà!" - "Vậy hả, mày hỏi lại tài xế coi, xe sắp chạy rồi!" Tui còn chưa kịp chạy ra xe thì bác ấy đã đập cửa xe ầm ầm. :D Cửa mở, bác tài thò đầu ra, bác ấy nói luôn một tràng tiếng Mã. Tui thì nghe không hiểu mô tê gì, nhưng sau đó tài xế gật gật rồi bác ấy quay sang tui, bảo lên xe đi tiếp! Mô Phật! Không có bác ấy dám tui bị bỏ rơi giữa đường lúc 4g sáng!!! :((
Lại lật đật tha lôi hành lý lên xe. Mèng ơi, giờ cả xe còn mỗi mình tui với 3 người của nhà xe, 2 Mã 1 Hoa. Ặc ặc! Tui nghĩ, không biết bọn này có chở mình đi... bán không nhỉ, hoặc là chạy một đoạn sẽ cho mình xuống giữa đường??? Hay là .... Hụ hụ, thiệt tình không dám suy nghĩ tiếp! Tui quyết định liều, cứ ngồi trên xe vì đâu còn cách nào khác!!! :-S Chừng 1h sau, lại bị thức dậy đột ngột. Bác tài bảo, "bọn tao sang bên đường ăn khuya, mày có xuống đi cùng không?" Tui gật, vì nghĩ rằng ngồi trên xe chưa chắc đã an toàn hơn.
Các bác tài, người uống cafe, người ăn mì. Tui hổng dám ăn, cũng hổng dám uống vì sợ người ta bỏ thuốc mê. Chuyện, giữa đêm khuya thanh vắng lại ở một nơi xa, tui đâu biết làm sao.... :-S Ngồi một hồi thì một anh kêu cho tui ly Milo, bảo mày uống đi cho đỡ mệt! Hic, thấy rất cảm động! Nhưng mà còn no nên tui chỉ uống được 2/3. Milo ở đây cũng như ở VN, không khác gì. Và người Mã thì có thói quen hay uống Milo, nhất là người lớn tuổi. Ba anh tài còn trả tiền giúp tui nữa, ặc ặc! ;)
Nghỉ ngơi 30p rồi lên xe đi tiếp. Lần thứ 3 tui bị kêu dậy trong đêm!!! Đến Genting. Cảm giác đầu tiên, choáng ngợp do cái First World Hotel quá đẹp!
Trời rất lạnh, chỉ 12 - 13 độ. May là tui có đem theo áo gió dày mà vẫn thấy chẳng xi nhê gì! Lúc này là 6g sáng. Vắng te, và im lìm. Chỉ có xe hơi, và vài người lái taxi...
Đi vô tiền sảnh, chỉ thấy một vài người khách ngồi chờ. Sàn nhà bóng loáng như gương, restroom rộng rãi, vừa sạch lại vừa đẹp. Hic!
Quay trở ra quầy vé taxi, tui làm quen được với một cô người Hoa tên Tan. Cô ấy khoe là đã từng đến thăm Sapa của VN, và khen là rất đẹp! Ặc ặc, hãnh diện gì đâu mặc dù tui chưa tới Sapa lần nào! :)) Nói chuyện một lúc mới biết, hôm nay là sinh nhật tui, còn ngày mai là sinh nhật của cô ấy. Hé hé! :D Cô ấy bảo nếu tối mai mày ở KL thì gọi tao, tao với mày cùng ăn mừng sn. Hị hị, kể ra thì có dịp kỷ niệm sn ở-một-nơi-xa-với-một-người-lạ cũng thú vị đấy nhỉ! ;)
Theo thông tin cô Tan cho tui biết thì đến 7g sáng sẽ có free shuttle bus đưa khách đi vòng vòng Genting. Trong lúc chờ tới giờ thì tui lại đi lang thang tiếp.
(Khu trò chơi Outdoor)
(Lối vào sảnh khách sạn First World - sở dĩ có lối đi riêng là vì ngoài trời rất lạnh, và nhiều gió. Đi trong này ấm cúng lắm!)
Bình minh ở Genting
Genting mờ sương sớm
Sau 1 ngày 1 đêm lang thang cơ nhỡ, tui cảm thấy thấm mệt, và lại bị lạnh nên không còn hứng thú muốn đi tham quan Genting. Với cả ở Genting chỉ có sòng bài, trò chơi và shopping, mà 3 cái này tui không đam mê cái nào. Quay trở lại trạm xe bus, lúc này là hơn 9g mà chưa có quầy vé nào mở cửa. Phải mua được cái vé về lại Kuala Lumpur để đi tiếp đến Cameron Highlands, nếu không thì sẽ phải bỏ qua điểm đến này. Chờ tới hơn 10g, duy nhất cái kiosk có vé về Bukit Jalil (KL) thì vẫn còn chưa thức. Chả biết bọn này nó làm ăn kiểu gì nữa!!! :((
Thấy tui lơ ngơ trước quầy vé, một bác taxi lại hỏi tui có muốn về KL thì bác sẽ tìm người để share tiền chung, mỗi người chỉ phải trả 15MYR thôi! Tui gật đầu vì không còn sự lựa chọn nào khác! Còn hơn là ngồi chết gí ở đây mà chả biết làm gì! :-w Sau chừng 30p bác tài đã tìm được 3 người khách khác. Thế là, tui lên xe về KL, tạm biệt Genting...
Genting trong nắng
(còn tiếp...)
23g30. Xe bus đến, đẹp lắm nhá, ghế ngồi dạng massage-coach, là mình ngồi vào rồi bấm cái nút là nó đấm lưng cho mình, từ đầu đến chân. Hị hị! Sau một ngày lang thang rã rời cả người, tui thấy đã gì đâu! :D :))
Xe chạy một lúc là đến cửa khẩu Sing - Mã. Đang thiu thiu thì bị đánh thức dậy, tui chạy vội xuống xe cho kịp làm thủ tục. Trời tối quá tui chả biết đây là cái cửa khẩu tên gì và ở khu nào, chỉ thấy nó nhỏ xíu xiu và nằm ngoài đường, trông như một cái nhà. Hiên ngang bước vô, cái anh hải quan mặt đen đen dòm pp của tui rồi hỏi "Mày định đi đâu?" - "Thì tao đi Genting." - "Rồi sau đó đi đâu nữa?" - "Sau đó tao định đi Cameron, KL và Melaka." Nghe tới đó chắc thấy tui coi bộ sẽ đi nhiều nên anh này phán luôn "Thế mày có vé máy bay về VN không, đưa tao xem!" Tui trình vé ra, nói thêm là tui sẽ về VN từ Sing. Xong, anh này gật gật, đóng dấu cái cộp. Qua! :)
Le te đi ra xe bus thì bác tài xế ngoắc tui lại, bảo hành lý của mày đang bị hải quan giữ ở đằng kia. Hả, má ơi! Sao vầy nè!?! Tui thất thểu quay lại thì một anh khác, to mập, cũng mặt đen sì, xem pp của tui rồi hỏi "Tại sao mày lại để hành lý trên xe mà không đem theo khi nhập cảnh?" Hic, tui phải giải thích là tại tao đang ngủ, bị kêu dậy đột ngột nên tao quên! :( May, anh ấy chỉ nhắc nhở tui lần sau nhớ phải đem hành lý theo rồi cho vào làm thủ tục nhập cảnh lại. :(
Mọi chuyện êm xuôi, tui lên xe đi tiếp cùng mọi người. Nhớ nhà, nhớ... người ta... mà không sao ngủ được! :-S Vừa thiu thiu thì đột nhiên nghe một tiếng hét to "Đến rồi, xuống xe!" Tui giật nảy mình, vác vali chạy xuống. Coi lại đồng hồ, mới có 4g sáng. Trời đen thùi lùi, không lạnh, cũng không có vẻ gì là của cao nguyên vì toàn là nhà cao tầng với quán xá. Trong khi theo lịch trình thì phải đến 7.30 - 8g tui mới tới Genting. Quay qua hỏi một bác đi cùng, bác ấy bảo đây là KL. Hic hic, tui muốn khóc ghê luôn! Sao mình mua vé tới Genting mà nó bắt mình xuống KL, không lẽ phải đón bus hay taxi đi tiếp? Bác ấy hỏi "Mày đi đâu?" - "Tao tới Genting, tao mua vé đi Genting mà!" - "Vậy hả, mày hỏi lại tài xế coi, xe sắp chạy rồi!" Tui còn chưa kịp chạy ra xe thì bác ấy đã đập cửa xe ầm ầm. :D Cửa mở, bác tài thò đầu ra, bác ấy nói luôn một tràng tiếng Mã. Tui thì nghe không hiểu mô tê gì, nhưng sau đó tài xế gật gật rồi bác ấy quay sang tui, bảo lên xe đi tiếp! Mô Phật! Không có bác ấy dám tui bị bỏ rơi giữa đường lúc 4g sáng!!! :((
Lại lật đật tha lôi hành lý lên xe. Mèng ơi, giờ cả xe còn mỗi mình tui với 3 người của nhà xe, 2 Mã 1 Hoa. Ặc ặc! Tui nghĩ, không biết bọn này có chở mình đi... bán không nhỉ, hoặc là chạy một đoạn sẽ cho mình xuống giữa đường??? Hay là .... Hụ hụ, thiệt tình không dám suy nghĩ tiếp! Tui quyết định liều, cứ ngồi trên xe vì đâu còn cách nào khác!!! :-S Chừng 1h sau, lại bị thức dậy đột ngột. Bác tài bảo, "bọn tao sang bên đường ăn khuya, mày có xuống đi cùng không?" Tui gật, vì nghĩ rằng ngồi trên xe chưa chắc đã an toàn hơn.
Các bác tài, người uống cafe, người ăn mì. Tui hổng dám ăn, cũng hổng dám uống vì sợ người ta bỏ thuốc mê. Chuyện, giữa đêm khuya thanh vắng lại ở một nơi xa, tui đâu biết làm sao.... :-S Ngồi một hồi thì một anh kêu cho tui ly Milo, bảo mày uống đi cho đỡ mệt! Hic, thấy rất cảm động! Nhưng mà còn no nên tui chỉ uống được 2/3. Milo ở đây cũng như ở VN, không khác gì. Và người Mã thì có thói quen hay uống Milo, nhất là người lớn tuổi. Ba anh tài còn trả tiền giúp tui nữa, ặc ặc! ;)
Nghỉ ngơi 30p rồi lên xe đi tiếp. Lần thứ 3 tui bị kêu dậy trong đêm!!! Đến Genting. Cảm giác đầu tiên, choáng ngợp do cái First World Hotel quá đẹp!
Trời rất lạnh, chỉ 12 - 13 độ. May là tui có đem theo áo gió dày mà vẫn thấy chẳng xi nhê gì! Lúc này là 6g sáng. Vắng te, và im lìm. Chỉ có xe hơi, và vài người lái taxi...
Đi vô tiền sảnh, chỉ thấy một vài người khách ngồi chờ. Sàn nhà bóng loáng như gương, restroom rộng rãi, vừa sạch lại vừa đẹp. Hic!
Quay trở ra quầy vé taxi, tui làm quen được với một cô người Hoa tên Tan. Cô ấy khoe là đã từng đến thăm Sapa của VN, và khen là rất đẹp! Ặc ặc, hãnh diện gì đâu mặc dù tui chưa tới Sapa lần nào! :)) Nói chuyện một lúc mới biết, hôm nay là sinh nhật tui, còn ngày mai là sinh nhật của cô ấy. Hé hé! :D Cô ấy bảo nếu tối mai mày ở KL thì gọi tao, tao với mày cùng ăn mừng sn. Hị hị, kể ra thì có dịp kỷ niệm sn ở-một-nơi-xa-với-một-người-lạ cũng thú vị đấy nhỉ! ;)
Theo thông tin cô Tan cho tui biết thì đến 7g sáng sẽ có free shuttle bus đưa khách đi vòng vòng Genting. Trong lúc chờ tới giờ thì tui lại đi lang thang tiếp.
(Khu trò chơi Outdoor)
(Lối vào sảnh khách sạn First World - sở dĩ có lối đi riêng là vì ngoài trời rất lạnh, và nhiều gió. Đi trong này ấm cúng lắm!)
Bình minh ở Genting
Genting mờ sương sớm
Sau 1 ngày 1 đêm lang thang cơ nhỡ, tui cảm thấy thấm mệt, và lại bị lạnh nên không còn hứng thú muốn đi tham quan Genting. Với cả ở Genting chỉ có sòng bài, trò chơi và shopping, mà 3 cái này tui không đam mê cái nào. Quay trở lại trạm xe bus, lúc này là hơn 9g mà chưa có quầy vé nào mở cửa. Phải mua được cái vé về lại Kuala Lumpur để đi tiếp đến Cameron Highlands, nếu không thì sẽ phải bỏ qua điểm đến này. Chờ tới hơn 10g, duy nhất cái kiosk có vé về Bukit Jalil (KL) thì vẫn còn chưa thức. Chả biết bọn này nó làm ăn kiểu gì nữa!!! :((
Thấy tui lơ ngơ trước quầy vé, một bác taxi lại hỏi tui có muốn về KL thì bác sẽ tìm người để share tiền chung, mỗi người chỉ phải trả 15MYR thôi! Tui gật đầu vì không còn sự lựa chọn nào khác! Còn hơn là ngồi chết gí ở đây mà chả biết làm gì! :-w Sau chừng 30p bác tài đã tìm được 3 người khách khác. Thế là, tui lên xe về KL, tạm biệt Genting...
Genting trong nắng
(còn tiếp...)
Hồi hộp quá nhưng ấn tượng khó quên phải ko chị. Đi bụi cũng zui chị nhỉ :D
ReplyDeleteỪ, khó quên, mà còn nhiều chuyện còn hay hơn ác ở các tập sau cơ! :))
ReplyDeleteBài viết hay nhưng không biết do máy mình hay sao mà tất cả hình minh họa cho bài đều ko hiển thị :(
ReplyDeleteDo FB bạn à, vì hình minh họa trong bài mình lấy link từ FB cá nhân, lúc trước thì bình thường giờ ko hiểu sao lại bị tình trạng này. Chắc phải edit lại hình lấy link từ PHotobucket sang mới được :(
Delete