Tình cờ đọc 1 bài giới thiệu phim trên báo Thanh Niên, và bị thu hút bởi cách diễn đạt của người viết. Có lẽ phải thu xếp thời gian đi xem thử phim này. Có ai muốn đi cùng k hén?
Bạn có xem phim Little children (Những đứa trẻ) chưa nhỉ? Lại một phim hàn lâm nhăng nhít, lê thê những câu thoại khó hiểu và một cái kết toang hoác như cửa nhà long mất bản lề - hẳn khối người sẽ nghĩ! Tôi cũng không chắc có thể làm thay đổi bao nhiêu về cái định kiến đó của bạn, nhưng nếu bạn thấy...
Một bà mẹ già, còng lưng chà đi cái vết ố EVIL (tội lỗi) được khắc lên đầy hằn học chĩa vào đứa con có khuynh hướng tính dục khác người của mình, mải miết cọ chải xà phòng xàn xạt vào đất đen, quá sức đến mức ôm tim mà thở... Liệu bạn có nhớ đến một ai đó mình cần bảo vệ như thế trong cuộc đời?
Đôi tình nhân, người ôm con anh, kẻ vác con em trốn chạy ánh nhìn soi mói lạ kỳ từ ranh giới mỏng manh của sự chung thủy trong một xã hội vốn đã nổi tiếng là tự do bậc nhất thế giới... Liệu bạn có tiếc một cảm giác xưa cũ đã qua mà mình không đủ kiên trì giữ lại?
Và rồi, lúc người mẹ trẻ luống cuống tìm đứa con nhỏ, chỉ để ôm vội vào vòng tay và hỏi: Con có muốn về nhà không?... thì bạn thử trả lời xem, bao lâu rồi đã không về nhà chỉ để ăn cơm với mẹ?
Câu chuyện ấy sẽ đi đến đâu? Không quan trọng! Chúng ta chẳng phải cũng chỉ sống mà không biết ngày mai chuyện gì sẽ đến hay sao? Quá khứ không thay đổi được, nhưng tương lai mỏng manh ấy lại kì diệu biết bao... như khi lần đầu tiên tôi đọc cái chữ EVIL kia theo chiều ngược lại, và phát hiện LIVE (sống). Thì ra, sống - không phải bài trừ mà là bao dung những lỗi lầm của quá khứ!
ui ui nghe hay wa'..nha't di.nh se~ pha?i xem na`..thanks chi. da~ gio'i thie.u phim hay nhen (^_^)
ReplyDelete