Monday, November 20, 2006

???!!!




Lần đầu tiên cảm thấy ân hận xen lẫn tiếc nuối, thêm một chút mong nhớ nữa. Đã hẹn 7g tối sẽ gặp anh, nhưng ở đâu thì chưa biết. Anh nói anh sẽ gọi cho em. Đi với mấy đứa bạn đến thăm thầy Nghĩa, ngồi cả buổi, đợi mãi mà không thấy tin tức gì của anh hết. Cứ nghĩ rằng anh đang bận việc gì đó gấp nên không dám gọi, chỉ biết chờ đợi thôi... Vậy mà... Image


19g45. Thấy trong máy hiện tên anh, em vui lắm anh biết không? Anh chỉ nói mỗi một câu "Em đang bận lắm hả? Nếu em bận quá thì thôi..." Em không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cho đến khi anh nhắn tin nói là "Anh không muốn chờ đợi người khác. Lần sau nếu em bận quá thì đừng hẹn nữa". Hóa ra anh giận em vì điều đó!


Có bao giờ em để cho người khác phải chờ đợi em đâu. Lẽ ra em nên gọi cho anh khi tới giờ hẹn rồi mà không thấy anh đâu hết. Em biết em sai rồi! Đã nhắn tin xin lỗi, về đến nhà còn gọi qua sorry anh một tiếng nữa, vậy mà "Đâu có gì đâu mà xin lỗi!" Anh nói thế nghĩa là anh còn giận em lắm, phải không? Image


Chẳng biết làm gì hơn để xin lỗi anh bây giờ. Đành chờ vậy, chờ đến khi nào anh hết giận em thì thôi! Image Em đã ăn năn, cắn rứt lương tâm lắm rồi, anh đừng giận em nữa được không?

4 comments:

  1. Ok. Tao biet roi. Quyet dinh vay di, gian ong luon. Noi that, tao thay tao chang co loi gi trong chuyen nay ca, dung khong?

    ReplyDelete
  2. tao de nghi may cho ong gian luon di. dan ong con trai chi ma nho? mo.n qua.. neu toi gio khong thay may thi nhac may len ma goi.. Bay gio toi luot may gian ong di.. bao dam anh i' quay lai xin loi ngay. giu gia' mot ti coi. ;)

    ReplyDelete
  3. quen nua, bo ngay cai tu+ tuong " Lần đầu tiên cảm thấy ân hận xen lẫn tiếc nuối" nay nhe

    ReplyDelete
  4. Dung vay..ac..ac.. co len co len

    ReplyDelete